Chấp Ma (Hợp Thể Song Tu)

Chương 369: Không Ngờ Lại Không Vào Được


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Chấp Ma (Hợp Thể Song Tu)

Nguyệt Lăng Không một mặt khổ sở, một mặt rất hung hãn hùng hùng hổ hổ. Những lời mà nàng ta nói, khẩu khí căn bản không phải là một nữ lưu bình thường có thể nói.

Nếu như muốn tìm từ ngữ tiêu chuẩn nhất để đánh giá nàng, sợ là chỉ có một từ có thể hình dung nàng hoàn mỹ nhất... Nữ Hán chỉ!

Đem chuyện bị đàn ông làm nhục coi thành bị trái dưa leo chọc vào một cái, lời như vậy, sợ là trong Tứ Thiên Cửu Giới không có nữ lưu thứ hai nào có thể nói ra miệng.

Chẳng qua Nguyệt Lăng Không “cơ hồ không còn nhịn được nữa” chính là sự thật.

Pháp lực dư thừa tích lũy ở trong thức hải của nàng, làm cho nàng trong tấm thân của một nữ đồng dùng đôi tay nhỏ bé ôm đầu, ngồi chồm hổm dưới đất, mặt đầy đau khổ. Nhưng ngặt một nỗi cô gái này thân là một trong Nội Hải Thất Tôn, làm nữ bá chủ quen rồi, mặc dù rất đau đớn, nhưng cứng rắn giằng lại không thèm rơi một giọt nước mắt, chỉ nhíu mày một chút, có điều cái miệng không ngừng ngoác ra mắng chửi người...

Ninh Phàm tiến vào Nguyên Giao Giới, nhưng lại thúc giục Di Thiên Xá Lợi ẩn thân ở một bên, dở khóc dở cười.

Hắn quả thật không biết, lúc này hiện thân ra là có thích hợp hay không.

- Nguyệt Lăng Không, quả nhiên là đanh đá cá cầy, nhưng mà như vậy mới đúng. Lấy thân nữ lưu, ở đất Nội Hải đầy rẫy hung ma mà trở thành bá chủ mạnh nhất, hiệu lệnh quần hùng, thì nếu tính tình nhu nhược, ngược lại sẽ khiến cho ta kinh ngạc...

Hắn suy nghĩ rất lâu, cuối cùng vẫn quyết định hiện thân.

Ánh sáng của Di Thiên Xá Lợi biến mất, thân ảnh của Ninh Phàm xuất hiện trước người của Nguyệt Lăng Không. Tiểu nữ đồng cay cú này, chợt giựt mình!

Nàng cũng không biết Ninh Phàm nhập vào Nguyên Giao Giới từ lúc nào!

Không thể nghi ngờ gì, thủ đoạn ẩn thân của Ninh Phàm, đủ để tránh được thần niệm Bán bộ Luyện hư của nàng!

- Ngươi cái tên tiểu tử thúi này, thủ đoạn ẩn thân quả thật không kém a, xem ra 12 năm qua, thực lực của ngươi đã đề thăng không ít. Bất quá chỉ cần chưa nhập vào Hóa thần, ở trong mắt của lão nương, chỉ là một con kiến...

Ninh Phàm không nói, bước ra một bước, dưới bước này trực tiếp vào đại trận nhốt nữ đồng.

Trận quang này hễ đụng chạm vào thân thể của Ninh Phàm, thì lập tức bị Phong yên màu tử kim tiêu dung tan rã.

Tốc độ ấy cho thấy, Ninh Phàm không cần gọi ra hai cánh Phù Ly, cũng đã có thể so với Hóa thần trung kỳ!

Nhất là lúc na di đó, yêu lực khí tức khi dùng một bước đó rõ ràng là Hóa thần sơ kỳ, hơn nữa cảnh giới vô cùng vững chắc!

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của nữ đồng hiện đầy vẻ kinh ngạc, nói được nửa câu rồi cứ như vậy ghẹn ở trong cổ họng.

Nàng làm sao cũng không ngờ được, tiểu tử Ninh Phàm này có thể đột phá Hóa thần trong vòng 12 năm, hơn nữa cái Phong yên màu tử kim kinh hồng vừa hiện ra kia lại khiến cho nàng có cảm giác cực kỳ nguy hiểm.

Cho dù mình khôi phục Bán bộ Luyện hư tu vi, muốn tiếp được Phong Yên pháp thuật này cũng không dễ dàng gì.

Còn nếu với thân đồng nữ hiện tại thì sao... Nữ đồng tự nghĩ, căn bản không thể nào tiếp được thuật này. Một khi bị Ninh Phàm công kích, sợ là sẽ bị giết trong chớp mắt, trực tiếp vẫn lạc!

- Mới 12 năm, tiểu tử này lại hóa thần thành công, thực lực đề thăng tới trình độ này! Nếu lão nương không cảm giác sai, trên người tiểu tử này, sát khí thật là nặng! Người này đã giết ít nhất 10 tên Hóa thần trở lên!

Nói chuẩn xác, nếu bắt đầu tính từ Hắc Phật tông phó tông chủ, cộng thêm Hắc Long, Huyết Long xui xẻo, tồng cộng đã có 15 tên Hóa thần hoặc hoang thú vẫn lạc trong tay Ninh Phàm.

Sát khí này, đương nhiên là không tầm thường! Cho dù là Nguyệt Lăng Không cũng không dám có nửa phần khinh thường đối với Ninh Phàm nữa.

Tiểu tử này, là một quái vật...

- Nguyệt Lăng Không, ta tới tựa hồ rất đúng dịp, ngươi đã sắp không chịu nổi nữa rồi chứ?

Ánh mắt của Ninh Phàm lãnh đạm.

- Hừ, nói nhảm cái gì, mau tới “xử” lão nương đi! Lão nương sắp bị pháp lực căng nổ tung rồi!

Nữ đồng tức khí bừng bừng, nói nhảm bà tám cái gì vậy, không phải là sắc bổ sao, chuyện có bao lớn đâu, đâm vào một cái rút ra một cái thế là đủ rồi, tốc độ, tốc độ!

- ...

Ninh Phàm bó tay. Khi tên giặc hái hoa là hắn đây gặp nữ đồng theo kiểu “Nữ Hán chỉ” này, đúng thật là gặp khắc tinh.

Nói thật, nữ đồng này với tấm thân chỉ bảy tám tuổi, hơn nữa Nguyệt Lăng Không lại ngông cuồng hoang dã và hào phóng, quả thật khiến cho hắn không có nửa điểm hứng thú.

So sánh cùng Lục Uyển Nhi là hồ yêu phong tình vạn chủng, ả này thật là một ả giun đất so với tiên nữ trên trời.

- Mau mau “xử” lão nương! Xong chuyện lão nương còn phải luyện hóa pháp lực, khôi phục tu vi! Tốc độ! Lão nương bảo đảm trong vòng ba nốt nhạc, sẽ khiến ngươi hả họng... “Không muốn... Không muốn... Không muốn... Nữa đi đó...”

- ...

Ninh Phàm dám thề là, cả đời này hắn chưa hề thấy qua nữ hán tử nào thô lỗ như vậy.

Nhưng mà, từ một giác độ khác, Ninh Phàm lại rất thưởng thức cá tính của Nguyệt Lăng Không.

- Được, tốt! Ninh Phàm, ngươi thắng! Nói đi, ngươi muốn lợi ích gì, mới chịu làm một lần cùng lão nương! Lão nương chỉ dùng cái thân thể rách này chạy thoát ra khỏi Thần Không đảo, trên người không có đồng nào. À, nói cũng không chính xác, trên người lão nương quả nhiên cũng có chút thứ tốt... Những thứ xiềng chân xiềng tay này, đều là dùng Lục Hợp bí ngân để chế tạo, kích cở bằng quả đấm, nặng vạn cân. Nếu như ngươi làm chuyện đó với lão nương, cái cặp còng chân còng tay này cho ngươi, ngươi mang về nhà tinh luyện ra bí ngân, luyện ra Lục Hợp ngân tinh kích cở bằng móng tay, là có thể đề thăng lực trấn áp của pháp bảo thuộc loại phù ấn...

Ánh mắt của Ninh Phàm chợt lóe lên, dĩ nhiên hắn biết xiềng xích chân tay của Nguyệt Lăng Không là đồ tốt, nếu không phải Thái Cổ Tinh Thần Thiết có năng lực công kích hư huyễn pháp thân của Thần Ma huyết mạch, chỉ tính về mức độ vững chắc, thì chưa chắc là kiên cố cứng rắn hơn bao nhiêu so với Lục Hợp ngân tinh.

Thậm chí Ninh Phàm còn biết, lão ma đã dùng Ma giới Lạn Ngân Thiết để luyện chế Toái Đan đỉnh. Mà Lạn Ngân Thiết thực tế chẳng qua là một loại bạn sinh khoáng của Lục Hợp bí ngân mà thôi, độ bền cứng kém xa so với bí ngân.

Tóm lại xiềng xích chân tay này là đồ tốt, nhưng mà số lượng lại quá ít.

- Nguyệt Lăng Không, ta không nói nhảm với ngươi. Hôm nay ngươi lọt vào trong tay ta, ta có khả năng không hề nhỏ sắc bổ và cướp sạch sẽ tu vi của ngươi. Như vậy ít nhất có thể thăng ngàn giáp pháp lực. Bất quá, ta cũng biết ngươi là cường giả mạnh nhất trong Nội Hải Thất Tôn. Ngươi dự trữ cả đời ở Thần Không đảo, ngươi còn có không ít nữ đồ đệ Hóa thần... Ta muốn Thần Không đảo, hết thảy mọi thứ! Ngươi có thể lựa chọn bị ta sắc bổ, hoặc cũng có thể thử trả cái giá thật lớn để tạm thời khôi phục Bán bô Luyện hư, giết ta cho hả giận. Bất quá, cho dù ngươi khôi phục Bán bộ Luyện hư, cũng không giết được ta!

Ninh Phàm vửa động thần niệm, một tia khí thế của Hắc Long luyện thi từ từ tản ra, khí thế Bán bộ Luyện hư, khiến cho Nguyệt Lăng Không lần đầu tiên chấn động.

- Bán bộ Luyện hư luyện thi! Ngươi. Ngươi lại có loại luyện thi cấp bậc này!?

Bán bộ Luyện hư, loại tu vi này ở Vô Tận hải Nội Hải chính là vô thượng cao thủ tương đương với Nội Hải Thất Tôn, nhưng ở trong tay Ninh Phàm lại chỉ là một cái xác luyện thi...

Người này thật là ác độc, dám đem loại cao thủ này luyện thành luyện thi, cho dù lão nương tự tổn kích phát một chút lực lượng của bản thể, cũng chưa chắc là đối thủ của người này a...

Không thể không nói, Nguyệt Lăng Không là một nữ nhân rất quả quyết. Vừa thấy không cách nào thắng được Ninh Phàm, lập tức lộ ra vẻ mặt khuất phục:

- Được! Lão nương lui một bước, nếu như ngươi quan hệ với lão nương, lão nương liền coi ngươi như là trái dưa leo, sau chuyện này tuyệt đối không đả kích trả thù! Hơn nữa, lão nương có thể mang ngươi trở về Thần Không đảo! Đảo thì không thể cho ngươi, vì đây là cơ nghiệp của lão nương. Hơn nữa lão nương biết, thứ ngươi coi trọng không phải thế lực, mà làm sao để đề thăng thực lực... Lão nương có 7 nữ đệ tử đã Hóa thần! Ngươi đưa lão nương trở về, những đệ tử này đều có thể cấp cho ngươi tiến hành sắc bổ... Bọn chúng ở trong lần phản loạn này của đệ nhị nguyên thần đã dám phản bội lão nương, xuất thủ công kích. Nếu không phải như vậy, lão nương cũng không thảm bại như thế này... Hóa thần đạo quả, lão nương có bốn viên, lão nương phong ấn ở Tàng Bảo Các, trừ chính tay lão nương, cho dù là đệ nhị nguyên thần cũng không mở ra được. Ngươi giúp lão nương, những thứ đạo quả ấy chính là của ngươi!

Nguyệt Lăng Không tỏ rõ lập trường, tình hình không bằng người ta, nàng nguyện ý nhượng bộ. Và nàng không chút do dự, đưa ra cái giá đủ để khiến cho Ninh Phàm động tâm.

Bảy tên Hóa thần đỉnh lô, bốn viên Hóa thần đạo quả, có những thứ này, pháp lực của Ninh Phàm muốn đột phá Hóa thần, dư sức có thừa!

- Ngươi có cùng “làm” với lão nương hay không, cho một lời!

Nữ đồng tức giận liếc Ninh Phàm một cái, ý tứ rất rõ ràng.

Lão nương là một nữ nhân mà đều không chấp nhất gì hết, ngươi là một đại lão gia mà sao cứ tiếc rẻ hết cái này đến cái khác vậy!

Ninh Phàm có cảm giác, nếu hắn không sắc bổ Nguyệt Lăng Không nữa, chắc sẽ bị nữ nhân này khinh bỉ ngay.

- Ta ở trong mắt ngươi, chỉ là trái dưa leo thôi à...

Ninh Phàm có hai lựa chọn, một là vào thời khắc này cưỡng ép sắc bổ Nguyệt Lăng Không, lấy luyện thi khuất phục nàng, chẳng những sắc bổ được pháp lực dư thừa trong thức hải của nàng, mà còn sắc bổ được pháp lực Hóa thần sơ kỳ của nàng. Như vậy, đề thăng ngàn giáp pháp lực, vô cùng dễ dàng!

Lựa chọn thứ hai, chỉ sắc bổ pháp lực dư thừa của Nguyệt Lăng Không, trợ giúp nàng khôi phục thực lực, tạm thời không thả nàng đi, sau đó dưới sự giúp đỡ của nàng đến Thần Không đảo.

Mặc dù Thần Không đảo toàn là người chết, cũng không biết bảy tên phản đồ Hóa thần nữ tu kia có còn sống hay không, nhưng mà, bốn cái Hóa thần đạo quả khẳng định là chạy không thoát. Mà thứ tốt của Thần Không đảo khẳng định cũng không ít. Trữ tàng của Nội hải đệ nhất thế lực khiến cho Ninh Phàm động tâm.

Trong hai lựa chọn, cái thứ hai có tính không xác định, nhưng một khi thành công, thì lợi ích cực lớn.

Ninh Phàm cân nhắc một phen, chọn cái thứ hai.

- Ta đáp ứng yêu cầu của ngươi, có thể sắc bổ pháp lực dư thừa giúp ngươi, thậm chí giúp ngươi khôi phục thực lực. Bất quá, ta phải chủng niệm cấm lên người ngươi! Phòng ngừa ngươi sau chuyện này trở mặt với ta!

- Niệm cấm? Ngươi tùy tiện!

Nguyệt Lăng Không không chút suy nghĩ, cứ mặc cho Ninh Phàm từng bước ép tới gần. Nàng ngước cổ, lộ một biểu tình mặc “chàng” tự do hành động.

Nàng không sợ niệm cấm, thức hải của nàng có hình thái ánh trăng, lợi hại nhất chính là có thể xóa đi niệm cấm phổ thông mà người khác chủng ở trong thức hải. Năm đó, khi Nguyệt Lăng Không còn nhỏ, bị một nữ ma chũng niệm cấm, cuối cùng không phải là đã bị Nguyệt Lăng Không dưa vào Nguyệt thức phá đi?

- Ngươi chủng đi!

Nàng lẫm nhiên không sợ, cứ mặc cho bàn tay của Ninh Phàm đè lên trên Thiên Linh.

Ninh Phàm khẽ mỉm cười, hắn cũng biết, Nguyệt Lăng Không sảng khoái như vậy, hơn phân nữa cho là Nguyệt thức lợi hại, có thể xóa niệm cấm đi.

Đáng tiếc Nguyệt Lăng Không không hề biết rằng, niệm cấm của mình có chút không giống tầm thường.

Tử tinh ở con mắt bên trái của hắn chợt lóe, một cổ Phù Ly vương huyết lực hóa thành một dấu yêu cấm huyền dị, khắc ở thức hải hình ánh trăng của Nguyệt Lăng Không.

Vào lúc yêu tinh của Ninh Phàm lóe lên, Nguyệt Lăng Không liền hối hận.

- Yêu cấm! Chờ một chút, ngươi không phải nói là chủng niệm cấm...

Yêu cấm, có thể coi là niệm cấm cao thâm của thượng giới yêu tộc. Hơn nữa huyết mạch của Ninh Phàm quá mạnh, thật sự là Nguyệt Lăng Không bình sinh mới gặp. Nhìn loại cấm chế này của Ninh Phàm, nàng có mười ngàn cái mạng cũng không nguyện, bởi vì nàng... Không phá được!

Đáng tiếc, tất cả đã xong rồi... Nàng không những đã nói chậm, mà yêu cấm cũng đã chủng xong!

- Lão nương thua thiệt rồi!

Nguyệt Lăng Không muốn nổi đóa, bị chủng yêu cấm xóa đi không được, trừ phi tu vi của mình cao hơn Ninh Phàm một đại cảnh giới, cưỡng ép phá cấm, nếu không, xóa không đuợc!

Tiểu tử này đã là Hóa thần sơ kỳ. Mình không có Luyện hư sơ kỳ tu vi, căn bản không pháp hết!

Trước lúc Luyện hư sơ kỳ, căn bản mình thành tính nô của Tiểu tử thúi này sao?!

Thua thiệt, thua thiệt lớn...

Trừ phi tránh thoát Phù Ly yêu cấm, nếu không cho dù mình trọng tu trở về Bán bộ Luyện hư, lần nữa trở thành đệ nhất cao thủ của Nội hải, cũng vẫn bị Tiểu tử thúi này khống chế.

Tâm tư loạn lên, thức hải đau buốt, phong ấn pháp lực hoàn toàn mất đi sự khống chế, giống như ngựa hoang bỏ đi dây cương, tràn ra tàn phá ở trong cơ thể.

Đau, thật là đau!

Nguyệt Lăng Không biết, nàng không thể do dự thêm nữa. Những chuyện khác có thể gác sang một bên, hiện tại nhào tới bên cạnh Ninh Phàm quan trọng hơn!

Một Tiểu la lỵ bảy tám tuổi, kéo theo xiềng xích tay chân nặng nề, phát ra tiếng vang đinh đinh linh linh, dường như trở thành bò cái phát tình, nhào tới đè ngã Ninh Phàm.

Bàn tay nhỏ bé không để ý gì hết thảy, cởi quần áo Ninh Phàm, trên xích tay có dính quả cầu sắt màu bạc, bớp một cái đập lên đầu Ninh Phàm, bắn ra từng đạo hỏa tinh.

Mặc dù không bị thương, Ninh Phàm cũng đau lắm chứ...

- Khái khái, ngươi đừng vội, từ từ mà, trước hết phải lấy đi xiềng xích tay chân cản trở này cái đã!

Ninh Phàm bó tay, mình bị một tiểu cô nương quật ngã, đã nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên.

Dường như không phải mình sắc bổ Nguyệt Lăng Không, mà ngược lại bị nàng cưỡng hiếp mình vậy.

- Đừng nóng? Sao không nóng chứ! Không gấp gáp, cái mạng nhỏ của lão nương cũng mất luôn rồi!

Bốp!

Nguyệt Lăng Không dũng mãnh, quanh thân chợt lóe ánh trăng, trực tiếp tiêu dung xiềng chân, xích tay tan rã ra một lỗ hổng, toàn bộ đôi cùm rơi xuống bị gạt sang một bên.

Ánh mắt của Ninh Phàm chợt ngưng đọng lại. Cái ánh trăng kia có chút khủng bố, có thể khiến cho Lục Hợp Bí Ngân kiên cố tương đương với Thái Cổ Thần Tinh trực tiếp tan rã... Đây há chẳng phải là nói, thân thể một khi không đạt tới cảnh giới kim thân, căn bản không thể nào ngăn được đòn công kích bằng Nguyệt quang của cô gái này?

Nữ nhân này có thể xưng bá Nội hải, quả nhiên không phải dựa vào vận khí...

Không có cùm, tiểu La Lỵ cảm thấy tay chân mình nhanh nhẹn hơn nhiều, thoắt một cái đã lột Ninh Phàm sạch sẽ, rồi quần áo của mình cũng không thèm cởi, trực tiếp vội vàng xé cái váy nhỏ của mình, lộ ra cái mông sáng bóng, rồi cái mông đó ngồi mạnh xuống.

- Tốc độ tốc độ, ngươi chính là trái dưa leo, coi lão nương “xử” ngươi kêu la “không muốn không muốn không muốn” không cho biết nè!

Lời nói của Nguyệt Lăng Không sắc bén, nhưng trong lòng, thật sự có chút khẩn trương.

Nàng bất kể bề ngoài dũng mãnh thế nào đi nữa, quy căn cố đế, rốt cuộc cũng chỉ là nữ nhân, mà đây là lần đầu tiên của nàng.

Cái tay nhỏ kia cầm cây lửa nóng. Nàng quả quyết đâm vào nơi đó của mình, không có chút mào đầu hay tiền hí gì cả.

Chẳng qua là rất nhanh sau đó, Nguyệt Lăng Không bi ai phát hiện một vấn đề vô cùng nghiêm trọng.

- Không vào được, tại sao không vào được? Mau vào đi a!

Vô luận là chọc thọt ngoáy đâm như thế nào, đều không thể vào được.

- Ngươi quá nhỏ...

Ninh Phàm bó... Trym!

- Lão nương 4000 tuổi rồi! Lớn hơn ngươi gấp mười lần!

Nguyệt Lăng Không gấp gáp đỏ cái mặt nhỏ lên, tóc mai rối bời, đầu nàng càng lúc càng đau.

- Ta không phải nói là cốt linh...

Ninh Phàm cũng cảm thấy nhức đầu. Thân thể Nguyệt Lăng Không được tái sinh làm lại, chỉ dưới hình hài bảy tám tuổi, quá nhỏ.

Còn lâu mới trổ mã, không vào được là đúng rồi.

- Ngươi đã đáp ứng lão nương, phải giúp ta!

Nguyệt Lăng Không gấp sắp khóc đến nơi. Rất khó tưởng tượng, cường giả mạnh nhất của Nội hải sẽ vì lý do kỳ dị như vậy mà cơ hồ tâm tức khóc.

- Ta đã nói qua, không nên gấp...

Ninh Phàm ngồi dậy, nhẹ nhàng ôm Nguyệt Lăng Không, dùng lực xé một cái, xé rách quần áo của nàng.

Bàn tay của hắn vuốt ve trên bình nguyên bằng phẳng. Mặc dù non mơn mởn, nhưng dù sao thì nó cũng rất phẳng, ngươi không cách nào mong đợi một nữ đồng bảy tám tuổi, mang đến sự ngạc nhiên mừng rỡ cho ngươi.

- Có cảm giác không...?

- Ừ...

Thân thể căng thẳng của Nguyệt Lăng Không dần dần giãn ra, dần dần có chút trơn trợt tràn ra ngoài.

- Cố chịu một chút đi, nếu như không muốn bị pháp lực xung kích chết...

Ánh mắt của Ninh Phàm lừ lạnh một cái, hung hăng thúc một cái thật mạnh.

Cái nơi nào đó của Nguyệt Lăng Không trực tiếp bị nong gấp ba lần, xé rách đau kinh khủng, khiến cho nữ nhân quật cường này lần đầu tiên chảy nước mắt.

- Đau!

Rồi nàng trực tiếp ngất đi vì đau, ở cái mông trắng phau, cái chỗ béo mập đó bị máu đỏ thẫm chảy tràn.

- Phỏng chừng ả này cả đời sẽ lưu lại ám ảnh... Coi ả sau này còn dám khinh thị dưa leo nữa không...

Ninh Phàm dỡ khóc dỡ cười, thở dài đè lên thân thể thon nhỏ không trổ mã xuống dưới người.

Hắn cũng rất đau... Bất quá vì sắc bổ cô gái này, hắn cố gắng nhẫn nại.

Nghề nghiệp của song tu ma đầu, cần phải có thể ứng phó với hết thảy nữ tu, cái này gọi là hành vi thường ngày của nghề.

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top