Cha Yêu Nghiệt, Mau Buông Mẹ Ta Ra!

Chương 13: Trại bắt chó


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Cha Yêu Nghiệt, Mau Buông Mẹ Ta Ra!

   Tác giả : Lập Lập ( Lập Yết Hạ )

Chap 13 : Trại bắt chó

  Triệt Đông nhìn cô lắc đầu , cô và hắn mới cưới nhau về chưa được 2 tháng thì anh đã phải chữa trị vết thương cho cô không biết bao nhiêu lần đếm kể . Anh lắc đầu .

    Vết thương của cô bị nhiễm trùng , vì nhiễm trùng nên mới sốt mà ngất đi . May là không nặng lắm , anh cầm điện thoại lên gọi đi , tiếng chuông vừa đổ thì bên kia đã bắt máy :

-“ Gọi tôi có chuyện gì ?? ”

    Triệt Đông đi ra lan can nhìn xuống chỗ Ngạo Ngạo đang nằm , anh làm ra vẻ gấp rút nói  :

-“ Nhược Nhược , cô ấy ..  ”_ Triệt Đông cố tình ngập ngừng trêu chọc Thất Nghị .

   Ở bên đầu dây bên kia , Thất Nghị đang ăn tối cùng Thiết Kính , hai người đang bàn về bản hợp đồng thì nghe Triệt Đông nhắc tới Nhược Nhược , anh liền đặt ly rượu xuống , sắc mặt tái đi :

-“ Cô ấy làm sao ?? Chẳng phải trước khi tôi đi cô ấy rất khỏe sao ?? ”

    Thiết Kính đang cắt bò bít tết cũng buông dao xuống , lấy khăn lau miệng nhìn Thất Nghị . Triệt Đông bên kia đầu dây cố gắng nhịn cười đến đỏ mặt, anh hắng giọng điềm tĩnh rồi nói tiếp:

-“ Có phải hai người mới mua loại chó Ngao , đúng không ?? ”

   Thất Nghị nghe Triệt Đông nhắc tới Hổ Đầu thì lo lắng tăng lên gấp bội lần :

-“ Nó làm gì đã Nhược Di . Chết tiệt , cô ấy sao rồi ?? ”

    Triệt Đông biết anh không thể tiếp tục đùa giỡn với tên hung thần này nữa , nếu hắn biết anh đùa giỡn thì e rằng ngày mai bệnh viện của anh sẽ không thể tiếp tục làm ăn :

-“ Thất Nghị , cậu yên tâm cô ấy không sao . Chắc là trong lúc huấn luyện Hổ Đầu thì bị nó cào lấy , vết cào nhiễm trùng nên cô ấy ngất đi . Hẳn là lát nữa cô ấy sẽ tỉnh , tôi sẽ dặn cô ấy bôi thuốc tránh để lại sẹo ”

    Thất Nghị nghĩ đến Hổ Đầu tức giận nói :

-“ Lát nữa tôi sẽ cho người đến thanh toán nó đi . Về phần Nhược Di , cậu biết phải tự làm gì rồi đó  ”

   Triệt Đông “ ừ ” rồi tắt máy , anh đi xuống dặn dò đám người hầu phối hợp khẻo lộ .

  Cả đám mừng quýnh lên khi nghe Hổ Đầu bị thanh toán . Chiếc điện thoại vang lên bài “ Rời Sở Thú ” , Nhược Di nghe thấy liền tỉnh dậy với lấy điện thoại :

-“ Được được , hai cậu cứ qua . À mà tớ sẽ cho cậu xem bảo bối tớ mới có , haha ”

    Du Du biết tâm trạng cô đang rất tốt liền chọc ghẹo mấy câu rồi tắt máy . Cô quay sang hối thúc Đan Đan :

-“ Cậu mau lên , tớ muốn qua sớm xem bảo bối Nhược Nhược nói là gì ??  ”

   Đan Đan mau chóng xếp đồ vào vali , cả hai cô đã dự định là sẽ ở chỗ Nhược Nhược cả tuần . Nhược Nhược cũng đã nói qua Thất Nghị , anh ta cũng đồng ý .

   Nhược Nhược nằm trên giường xem tổng doanh thu tháng này thì Triệt Đông đi vào , cô vội chuyển sang trang Microblog* . Triệt Đông chỉ nhìn cô rồi đưa ly sữa . Cô cảm ơn rồi nhận lấy , Triệt Đông trò chuyện một tí với cô thì Du Du cùng Đan Đan đi vào .

   Anh chào rồi đi ra , để lại không gian riêng cho cô . Du Du chạy lại hỏi :

-“ Anh ta là viện trưởng Vũ An phải không ?? ”

   Nhược Di lườm Du Du rồi nói :

-“ Đúng thế mà cậu đừng tơ tưởng lấy , anh ta có vợ rồi ”

  Du Du tiếc rẻ chép miệng :

-“ Đẹp trai , tài năng nhưng thế mà lại có vợ sớm thế . Mà tay cậu bị gì phải băng bó như thế này ?? Còn bảo bối mới là thứ gì ?? ”

  Nhược Nhược lắc đầu rồi kéo hai cô bạn ra lan can đứng chỉ xuống . Tay cô bỗng vô định trên không trung :

-“ Đấy đ-.. ”   

  Cô tưởng mình hoa mắt nên cô dụi dụi , Đan Đan cố gắng nheo mắt lại nhìn , Du Du cũng nheo mắt lại nói :

-“ Đâu cơ , sao tớ không thấy ”

  Câu nói của Du Du giúp cô xác định rõ hơn . Cô vội chạy xuống lầu , hai cô bạn ngỡ ngàng rồi nhanh chóng chạy theo :

-“ Nhược Nhược , đợi tớ ”

   Đám người hầu kẻ thì lau dọn , kẻ thì nấu ăn , thấy cô hấp tấp chạy xuống thì tim ai cũng treo lửng lơ lo sợ . Nhược Nhược chạy thẳng ra sân , nhìn xung quanh rồi gọi thật lớn :

-“ Ngạo Ngạo , Ngạo Ngạo ”

  Du Du , Đan Đan đứng đó khó hiểu nhìn cô rồi nghe thấy đám người hầu bàn tán :

-“ Chết rồi , làm sao bây giờ ?? Cô chủ mà biết Ngạo Ngạo bị bắt đi thì sẽ nổi giận mất ”

  Đan Đan lo lắng chạy lại cạnh cô , giữ miếng gạc trên tay cho cô . Chắc chắc là khi nãy cô dụng phải cánh cửa .

-“ Nhược Nhược , tay cậu chảy máu kìa ”

   Tay , tay , chắc chắn là Triệt Đông đã gọi cho Thất Nghị . Với tính của Thất Nghị thì thế nào Ngạo .. hôm qua Thất Nghị đã không đồng ý mua Ngạo Ngạo .

   Mắt Nhược Nhược cay cay , Ngạo Ngạo của cô . Đan Đan thấy cô khóc liền hối thúc Du Du :

-“ Du Du , làm sao Nhược Nhược khóc rồi ?? Nhược Nhược có chuyện gì thì bình tĩnh rồi nói được không ?? ”

  Ngạo Ngạo chắc chắn đang bị người ta hành hạ , không được , cô phải mau cứu nó . Cô chạy lại trước mặt đám người hầu hỏi :

-“ Ngạo Ngạo bây giờ đang ở đâu ?? Nói mau ”

   Ngạo Ngạo , nó rất đáng thương , nó mất mẹ từ khi sinh ra . Đến cả tình thương cũng chưa từ được nhận , cô chưa kịp trao cho nó một tí nào tình thương thì nó đã bị người khác đối sự tệ bạc .

    Lần đầu tiên thấy cô chủ lớn tiếng , mọi người ai nấy đều khiếp sợ :

-“ Cô chủ .. cái này .. ”

-“ Là ở trại bắt chó  , lúc nãy đến khu Nội Mông dừng lại mua đồ cho Đan Đan thì tớ đã thấy chiếc xe đứng ở đó ”_Du Du đi lại phía Nhược Nhược nói .

-“ Trại đó ở đâu ?? ”_ Nhược Nhược gằn giọng .

-“ Là chiếc xe đó , chiếc xe đó , tớ đã đi qua rồi ”

  Lúc Đan Đan mới tới đây đã dắt Bon Bon đi dạo cho quen đường thì đi lạc , vô tình đi ngang qua đó thì Bon Bon sợ hãi vội núp vào chân cô . Cô nhìn sang bên trái , đằng sau chiếc xe thì thấy ..

    Nhìn sắc mặt Đan Đan không tốt cô liền có cảm giác xấu .

-“ Mau đi ” _Nhược Nhược kéo tay hai cô ra khỏi tòa nhà Yên Tịnh rồi gọi taxi đến đó .

     Ngạo Ngạo xé rách chiếc bị nhốt nó , liền sửa âm ĩ . Hai ba người đứng xung quanh cười chế giễu .

-“ Sủa à , sắp chết đến nơi rồi còn sủa . Đợi một lát chúng tao sẽ cho mày tắm rửa .. hahahaha ”

    Một trong số người đứng đó , đang cầm roi quất tới tấp vào người Ngạo Ngạo rồi cười chế giễu . Máu chảy trên nền nhà xi măng dơ bẩn . Nền nào vẫn còn những vệt máu khô khác .

   Loài người thật tàn bạo .

   Là loài vật chúng tôi có trước , là chúng tôi được sinh ra trước . Đứng trên mảnh đất này trước cũng là chúng tôi . Mà bây giờ ..

   Loài Vô Ơn !!

    Nhược Di vừa chạy tới cửa thì đã thấy Ngạo Ngạo nằm gục dưới đất , toàn thân bê bết máu thì cô vội chạy lại ôm lấy nó . Ngạo Ngạo ư ử rồi im lặng , âm thanh tĩnh lặng đến đáng sợ . 

    Ngạo Ngạo , xin lỗi . Chị đến chậm .

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

     Loài người ..  !!

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Lập Lập : Ta nhầm khúc Ngạo Ngạo sinh ra được 1 tháng tuổi ở Chap 11 >"< .. thực ra là 3 tháng tuổi mới đúng !! 

  - Ngạo Ngạo còn sống không ?? Nga , ta sẽ nói cho mọi người biết ngay ~~~~~~~~~~~ ở chap sau >///<

Nhớ đón xem chap 14 : Số phận Ngạo Ngạo . 

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top