Cầm Đế

Chương 37: Tân sanh đại tái chi sơ chiến ( Phần 4 )


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Cầm Đế

Tử mỉm cười , nói : “ Đúng như ước hẹn , ta tới rồi đây . Cũng đã chứng kiến trận đấu của ngươi trên đài vừa rồi , xem ra , ngươi đã dung nhập với cuộc sống nơi này rồi . “

Diệp Âm Trúc gật đầu , nói : “ Tử , ngươi sống có tốt không ? Ta cảm giác ngươi tựa hồ có chút mệt mỏi . “

Tử trong mắt hiện lên một đạo hàn quang , “ Không có gì , chỉ là đi làm một việc thôi . Hơn nữa , đây mới là bắt đầu thôi . “

Âm Trúc trong lòng cả kinh , “ Tử , ngươi lại phải đi nữa sao ? “ Hỏi ra những lời này , thanh âm hắn đã thay đổi vài phần , tràn ngập tâm tình không đành lòng chia tay .

Tử nở một nụ cười hiếm thấy , ” Ngươi là đệ tử ở nơi này , không thể mang ngươi theo bên mình . Ngươi ở chỗ này học tập đi , trên Mễ lan đại lục , chỗ này là phi thường thích hợp với ngươi . Ta đã nghe qua , Mễ lan học viện , danh xưng là hoàng gia học viện , tại đại lục có danh tiếng cực cao . Có lẽ cầm ma pháp của ngươi ở chỗ này cũng không học thêm được cái gì , nhưng kinh nghiệm xã hội lại dễ dàng tăng trưởng , hơn nữa , ở chỗ này , ngươi sẽ không gặp nguy hiểm gì cả . “

Diệp Âm Trúc trong mắt hiện lên ánh mắt kiên quyết , tay phải giống như tia chớp phóng ra , nắm chặt cánh tay trái của Tử , “ Tử , nếu ngươi phải đi , ta với ngươi cùng nhau , đồng thời đi . hai vị gia gia cho ta đi ra đại lục để lịch lãm , ở cùng một chỗ với ngươi đồng dạng , cũng là lịch lãm . Ta không muốn cùng với ngươi tách ra . “ Tay hắn mặc dù chỉ có bốn ngón , nhưng cứng như cương thiết , ngay cả Tử cũng phải kinh ngạc trước khí lực của Diệp Âm Trúc .

Tử vỗ vỗ bả vai Âm Trúc , “ Ta đồng dạng cũng không muốn xa ngươi . Nhưng là , bây giờ chúng ta tại đại lục , không thể đạt được tất cả những gì muốn làm . Lưu lại với ngươi mới là tốt . Cho nên , ta bây giờ có một biện pháp , không biết ngươi có nguyện ý hay không ? “

- Biện pháp gì ? - Diệp Âm Trúc tò mò hỏi .

Tử nói : “ Biện pháp này giúp ta mặc dù không thể ở bên ngươi . nhưng có thể làm cho chúng ta tùy thời có thể gặp lại . “

Âm Trúc sững sờ , nghi hoặc nói : “ có biện pháp như vậy sao ? “

Tử gật đầu , trong mắt toát ra một tia quang mang kiên định , “ Ta có mặt ở đây hôm nay , đều là ngươi gọi ta tới , đừng hỏi ta tại sao . Chờ ngươi đủ thực lực rồi , khi đó , ta sẽ nói ra hết thảy cho ngươi . Biện pháp này theo như lời ta nói , là đồng đẳng bổn mạng khế ước . “

- Đồng đẳng bổn mạng khế ước ? Nó là cái gì ? “

Tử nói : “ Trên đại lục , ma pháp sư có thể gọi về thủ hộ ma thú của mình , nhưng chiến sĩ cũng có thể gọi về tọa kỵ của mình , bất quá không giống ma pháp sư gọi về dễ dàng mà thôi . Nhưng là , khi ma pháp sư gọi ma thú về , thập yêu đẳng cấp ma pháp sư cũng chỉ có thể gọi về thập yêu đẳng cấp ma thú mà thôi . Mà ma pháp sư cả đời chỉ có thể cùng một ma thú khế ước , bởi vậy ma pháp sư cấp thấp sẽ không dễ dàng khế ước với ma thú . Mà đều đợi ma pháp của mình đề thăng tới cực mạnh , khi đó mới tìm kiếm một ma thú thích hợp làm đồng bạn . Đây là chủ tòng khế ước .

Mà ma thú sở dĩ không thể gọi về quá cấp bậc , nguyên nhân rất đơn giản , bởi vì trong lúc gọi về , ma pháp sư phải tiêu hao tinh thần lực của chính mình . Một khi triệu gọi ma thú hơn cấp , đối với ma pháp sư sẽ có ảnh hưởng lớn . Ngoại trừ chỉ có ma pháp sư chuyên môn tu luyện thuật triệu gọi . Bởi vậy , như đệ tử trong Mễ lan học viện của các ngươi , trừ phi chính mình có thể phát triển khả năng của ma thú , còn không thì tự mình đi kiếm ma thú được .

Mà đồng đẳng bổn mạng khế ước của ta lại đánh tan loại quy tắc của chủ tòng khế ước này . Cũng đồng dạng , cả đời một người chỉ có thể có một cơ hội hoàn thành loại khế ước này . Nhưng loại khế ước này chỉ có ta mới biết chú ngữ . Một khi hoàn thành lại không thể sửa đổi . Đơn giản mà nói , nếu ngươi cùng ta lập khế ước , vậy , chúng ta sẽ trở thành khế ước đồng bọn . Sau này bất luận ở địa phương nào , tinh thần cũng sẽ có một tia liên lạc . Ngươi có thể gọi ta về bên cạnh ngươi , ta cũng có thể gọi ngươi về bên cạnh ta . Như vậy , bất luận khoảng cách chúng ta có xa bao nhiêu , cũng đều có thể gặp mặt . Mỗi lần gọi về có thể duy trì nửa giờ . Đơi với bản thân , tiêu hao tinh thần lực cực nhỏ . “

Diệp Âm Trúc kinh hãi nói : “ Loài người chỉ có thể cùng ma thú lập khế ước sao ? Còn có loại khế ước thần kỳ như vậy sao ? Thật tốt quá , chúng ta bây giờ bắt đầu đi . “

Tử vừa muốn nói cái gì đó , đột nhiên , sắc mặt hắn biến đổi , lạnh như băng , ánh mắt lạnh lùng hướng chỗ rừng cây hơi nghiêng nhìn lại . “ Chờ một chút . “ Một thân ảnh lóe ra hoàng sắc quang mang chớp mắt đã tới trước mặt hai người , cho dù Diệp Âm Trúc , cũng không thể nhìn rõ cước bộ của đạo nhân ảnh này , bởi vì tốc độ thực sự quá nhanh . Nhưng là , phân biệt không nhất định phải bằng hai mắt , khí tức quen thuộc là đủ rồi .

- Ba ba . – Âm Trúc hưng phấn quát to một tiếng , đúng vậy , thân ảnh đột nhiên xuất hiện này , chính là cha của Diệp Âm Trúc , Diệp Trọng .

Diệp Trọng mặc nhất kiện hôi sắc ( màu xám ) chiến sĩ trang , mặc dù đã gần bốn mươi tuổi , nhưng nhìn qua so với Âm Trúc tựa hồ không hơn bao nhiêu , chỉ là thành thục hơn . Một thanh trường kiếm màu xanh biếc mang theo bên người , nhìn Âm Trúc ánh mắt tràn ngập vẻ từ ái .

Tử nhìn về phía Diệp Trọng , Diệp Trọng cũng chuyển hướng ánh mắt dang hắn , ánh mắt hai người tại không trung va chạm , Diệp Âm Trúc phảng phất chứng kiến , giữa không trung xuất hiện một chuỗi hoa lửa . Trong mười sáu năm thời gian , Diệp Âm Trúc lớn lên . Trúc đấu khí của Diệp Trọng cũng đã từ hoàng cấp sơ giai luyện tới hoàng cấp lục giai . Tương đương với trên cấp bậc bảy sắc cầu vồng là thanh cấp cao giai thiên không chiến sĩ , khoảng cách chiến sĩ chỉ có thể nâng lên từng cấp một mà thôi

- Khó trách từ khi ly khai Bích không hải , ta thủy chung cảm giác có người theo dõi , thì ra là ngươi . – Tử trầm giọng nói .

Diệp Trọng mỉm cười , “ Ta chỉ có một con trai , bất luận là ta và mẹ của nó hay là hai vị gia gia , cũng đều không có khả năng hoàn toàn yên tâm để cho nó một mình hành tẩu trên đại lục . Cho nên ta một mực âm thầm bảo vệ nó . Bây giờ nó đã tới Mễ lan học viện , nhiệm vụ của ta cũng coi như hoàn thành . “

- Cái gì , ba ba , người một mực đi theo ta ? – Diệp Âm Trúc giật mình nhìn Diệp Trọng, “ Vậy người có biết cái giới chỉ kia ở noi nào không ? “

Diệp Âm Trúc không mở miệng , Tử sắc mặt đã đại biến , ánh mắt nhìn xuống tay trái bốn ngón của hắn , lúc này mới phát hiện , không gian giới chỉ đã không còn . “ Âm Trúc , ngươi đã đánh mất không gian giới chỉ sao ? Vậy cầm của ngươi ... ... “

Âm Trúc cười khổ nói : “ Cả tín vật giới thiệu cùng với tiền cũng đồng thời đánh mất . “

- Cái gì ? – Tử gầm nhẹ một tiếng , một cỗ khí tức bá đạo từ trên người hắn chợt phóng thích , mặc dù không có quang mang tức giận , nhưng Diệp Trọng lại hoảng sợ chứng kiến , dưới chân Tử , thổ địa vô thanh vô tức xuất hiện một vết nứt . Tử phẫn nộ , ngay cả hắn cũng cảm thấy vài phần áp lực . hai tay nắm chặt , phát ra một trận tiếng xương tay kêu răng rắc , “ Để cho ta biết là ai , ta nhất định sẽ đập nát xương hắn .

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top