Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Bia Đỡ Đạn Phản Công
Edit: JollyBeta: SakuraViệc như vậy, trong lòng người Đỗ gia rất không vui vẻ, người Vương gia cùng với người Tần gia suýt chút nữa xé toang mặt, Vương tiểu thế tử hôm qua rơi xuống nước suýt nữa mất mạng, Tần gia cho người đưa qua dược liệu tốt nhất, đáng tiếc người đi tặng lễ lúc này cũng không có tin tức về.Lúc Bách Hợp nghe hết những việc này, trên mặt rốt cục cũng lộ ra vài phần vui vẻ, lúc trước Tần Nhã Ngọc xếp đặt thiết kế hại cô, lúc này cô cũng làm hỏng nhân duyên của Tần Nhã Ngọc, xem như hai người tạm thời hòa nhau, từ đó về sau Tần Nhã Ngọc muốn gả cho lang quân như ý xem như khó khăn, chí ít Đỗ Lâm Vũ cùng với Yến tiểu tướng quân mà Tần Nhã Ngọc nhìn trúng khẳng định là không thể nào lại thú Tần Nhã Ngọc vào phủ, hai người từ nay về sau không ai nợ ai, chính mình liền an tâm đối phó với Tần Nhã Trí rồi.“Một thứ nữ mà muốn lựa lựa chọn chọn giữa hai thế tử, quả thật tâm cao ngất.” Trần thị thay nữ nhi dịch lại góc chăn, ôn nhu vuốt sợ tóc cho Bách Hợp, lúc này mới hừ lạnh một tiếng: “Người của Vương gia còn chưa có truyền đến tin tức, cũng không biết lần này kết quả như thế nào, con cũng đừng quản việc này, nghỉ ngơi thật tốt, dưỡng tốt thân thể mới là quan trọng, qua vài ngày nữa là ngày sinh của Quý phi nương nương trong cung, nếu như thân thể con tốt hơn nhiều, nương mang con ra ngoài thay đổi tâm tình,”Bách Hợp nhẹ gật đầu, ngày trước vì nguyên nhân thân thể Bách Hợp quá kém, luôn luôn ở trong Tần phủ, ngoại trừ lần trước đi Hộ Quốc Tự dâng hương ra, mười mấy năm qua chưa từng đi ra ngoài một lần, lúc này khó có được Tần thị đồng ý mang nàng ra ngoài, tuy nhiên Bách Hợp cũng không phải là nguyên chủ, đã sớm qua cái tuổi thích đi ra ngoài rồi, nhưng nhìn thấy Trần thị chờ mong thì cô vẫn gật gật đầu.Trần thị vô cùng vui mừng đi ra ngoài, nữ nhi của bà bây giờ 17 tuổi rồi, những cũng chưa có mai mối gì, trước kia rất sợ Tần Bách Hợp nuôi không sống nổi, ngay cả danh tự cũng không dám đặt cho nàng, càng huống hồ chi là việc mai mối cho nàng, sắp tới là mấu chốt 18 tuổi của Bách Hợp, điểm quyết định càng ngày càng gần, nếu sau này chịu đựng qua được như lúc trước cao nhân đã từng nói qua, sau này chắc chắn sẽ trôi chảy cùng đại phú đại quý cả đời. Ngược lại Trần thị cũng không trông mong nữ nhi đại phú đại quý vì Tần gia mang đến bất kỳ chỗ tốt gì, bà chỉ cần nữ nhi này bình bình an an sống, chính là việc tốt nhất rồi.Đợi Trần thị vừa đi, Bách Hợp liền mơ mơ màng màng ngủ tiếp, cô chỉ cảm thấy trong lúc ngủ có người đến bón thuốc cho cô, nhưng cô uống không vào, ho vài cái lại phun ra, ngẫu nhiên có thể nghe được tiếng khóc của Trần thị, cuối cùng lại lâm vào mê mang.Bách Hợp tỉnh lại lần nữa là do bị Lý Duyên Tỷ ôm cho tỉnh lại, trên người anh mang một loại khí tức u lãnh có thể trấn an lòng người, vốn tim cô đang đập hỗn loạn cũng dần lắng xuống, lúc này nhìn thấy Lý Duyên Tỷ nhịn không được liền vùi đầu vào ngực anh, nhỏ giọng nói:“Em còn tưởng em không còn tỉnh lại được nữa.” Tiến vào nhiệm vụ rất nhiều lần, mỗi một lần đối mặt với tử vong, nhưng từ đó đến giờ chưa từng có lần nào chân thật như lần này, giống như cả người sắp chết đi không tỉnh dậy được nữa, cái cảm giác này vô cùng đáng sợ, cô biết rõ mình có khả năng sẽ không có cơ hội tỉnh lại, sợ hãi luôn tồn tại, nhưng vô luận cô có cố gắng thế nào cũng không mở mắt ra được.Lý Duyên Tỷ trấn an vỗ nhẹ lưng nàng, nhẹ gật đầu: “Tôi biết rõ.”“Cho…” Bách Hợp do dự một chút, nhìn anh một cái, cắn cắn bờ môi, đưa tay bắt đầu sờ lên đai lưng của anh ta, bộ dáng mang theo vài phần nịnh nọt: “Cho nên em có thể hay không…”Từ khi cô tính kế Tần Nhã Ngọc, kết quả náo đến thân thể này bắt đầu sốt cao, sau này cô cảm giác được Lý Duyên Tỷ từng đến, nhưng có lẽ không có chạm qua cô, bằng không bệnh của cô sớm đã khỏe rồi mới đúng, tuy nhiên lúc này Bách Hợp đã cảm thấy rất mất mặt, nhưng cô vẫn lộ ra vẻ mặt chăm chú nghiêm túc, cũng không dám ngẩn đầu lên nhìn Lý Duyên Tỷ, kéo chăn liền che lại hai người.Trong bóng tối mí mắt Lý Duyên Tỷ nhảy lên, nhưng cũng không cự tuyệt cô chủ động, ngược lại là phối hợp nhìn xem sắc mặt cô lúc vừa mới bắt đầu còn trắng bệch về sau dần dần đỏ ửng lên.Buổi chiều ngày hôm sau tỉnh lại quả nhiên tình huống đã tốt hơn rất nhiều, loại cảm giác mê man lúc trước không còn, cũng không có cảm giác hôn mê chưa tỉnh lại, trong lòng Bách Hợp nhẹ nhàng thở ra, một mặt từ trên giường ngồi dậy, bình thường cô mở mắt sẽ có một đám nha đầu bà tử tới hầu hạ, lúc này bốn phía lại im ắng, Bách Hợp ho một tiếng bên ngoài mới truyền tới tiếng hỏi hỏi: “Đại tiểu thư tỉnh rồi?”Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.