Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Bạn Trai Kỳ Lạ Của Tôi
Trong lòng tôi nhói đau, nhìn lại vải bố phủ trên thi thể nằm mặt đất bên kia, lại nhìn lại thấy người phụ nữ đó bên cạnh cảnh sát. Vẻ mặt chị nôn nóng, gọi mọi người xung quanh nhưng không ai nghe thấy, cũng chẳng ai nhìn thấy chị. Vẻ mặt chị thật sự bi thống, nhưng vẫn không từ bỏ. Cảnh sát này không thấy chị, thì chị đi tìm cảnh sát khác, chị sang người cảnh sát đang điều khiển giao thông:“Cứu con tôi đi, van xin cậu, đi cứu con tôi đi. Con tôi còn sống mà, nó đang ở trong chỗ đường ống nước đó, đồng chí cảnh sát à, đi cứu con tôi đi mà.”Không ai nghe thấy chị nói chuyện, không ai nhìn thấy chị. Chị ta lại đi tới người cảnh sát kế tiếp, lại kêu, lại cầu xin.Việc xử lý sau cùng cũng xử lý gần ổn thỏa, thi thể đã được mang đi rồi, nhưng tôi vẫn thẫn thờ trên đường chưa về. Người phụ nữ kia vẫn lang thang trên đường lặp đi lặp lại câu nói cầu xin cứu con mình. Tôi đi theo chị ấy, trên đường chậm rãi đi theo, không ít người thấy tôi kỳ quái mà nhìn theo.Nhưng tôi vẫn nhìn chăm chăm chị ấy, tôi muốn lên nói với chị rằng con chị đã chết, và chị cũng chết rồi. Nhưng tôi lại không đành lòng, nhìn chị lại đau khổ, nhưng thật sự nhìn chị khiến tôi rất khó chịu trong lòng. Nếu như lúc trước, là Tông Thịnh vào khách sạn và trở thành mắt trận thì có lẽ con trai chị đã không chết thảm như vậy. Nếu tôi không nói tin tức kia, thì có lẽ chị cũng sẽ không thất hồn lạc phách, cũng sẽ không bị xe đụng vào.Con trai chị ấy chết, chị ấy chết, tất cả đều có quan hệ với chúng tôi. Nhưng chúng tôi lại không thể nói hết mọi chuyện cho chị được, dù chị đã chết nhưng vẫn không biết lý do mình chết là gì. Bóng đêm càng lúc càng dày đặc, có một gã đáng khinh nói với tôi rằng: “Cô gái, thất tình à? Đi với với anh nào, nhất định anh sẽ khiến em quên hết mọi thống khổ.” Tôi không buồn để ý tới gã mà vòng qua, tiếp tục đi theo người phụ nữ, chỉ có điều trong mắt người khác, chỗ đó hoàn toàn không có ai.Gã kia vẫn không từ bỏ mà đi theo tôi nói: “Cô bé à, đừng vì một cành cây chết mà bỏ cả cánh rừng xanh, mình đi bar chơi nào, một đêm là có thể khiến cưng…”Gã chưa nói xong đã bị người kéo đi. Tôi không để ý mọi việc sau lưng mà cứ đi theo người phụ nữ phía trước, cho tới khi giọng Thẩm Hàm vang lên bên tai : “Này! Tông Ưu Tuyền, chị rốt cuộc sao lại thế này a?”Cô nàng kéo cánh tay tôi không cho tôi đi trước, vừa kéo vừa nói: “Chẳng hiểu Ngưu Lực Phàm là làm sao nữa? Nghe điện thoại xong thì nói chị đang gặp quỷ ở đây, muốn tới cứu chị. Này này, chị nghe tôi nói chuyện không?” “Buông tay đi, tôi không có việc gì.”Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.