Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Bạn Trai Kỳ Lạ Của Tôi
Tôi buông anh ra, gật đầu, cố bình tâm lại rồi bắt đầu làm việc.Khách ở lầu 16 chỉ cần đưa thẻ phòng đặc biệt ra là có thể đi lại tùy ý trong khách sạn, nếu như chỉ ở không gian thông thường thì Ngưu Lực Phàm có thể theo dõi từ mô hình nên trọng điểm của chúng tôi không phải là không gian đó. Nơi đầu tiên tôi nhớ tới là phòng chứa đồ ở lầu 16, ở đó có thể coi như là cửa vào kết giới của khách sạn.Tôi và anh đi vào đó, Hà tỷ đang cầm ấm đun nước đứng trong phòng chứa đồ, thấy tôi chị ta đứng lên hô to: “A, là hai người à? Sao đi mà không có chút tiếng động nào vậy? muốn dọa chết người sao? Tông Ưu Tuyền, cô trốn làm mấy ngày rồi hả, không phải tôi kh ông giúp cô, nhưng thật sự là giấu không được. Giờ quay lại rồi sao? Đi làm đúng không? Haizz, đúng là chỉ có Hạ Lan Lan tốt, ít nhất người đơn giản, chịu nghe lời.”“Hà tỷ, tôi nghỉ việc rồi,” tôi nói thật, lúc chị ta nói về Lan Lan khiến tôi bực bội, thật sự, Lan Lan không biết cố gắng, mà sự đánh giá của chị ta về Lan Lan – đơn giản, chịu nghe lời! Lan Lan thật sự đơn giản, tôi đã nói với cô ấy nhiều như vậy, mà vẫn không chịu tin tôi, không chịu nghe lời tôi để cho bản thân lâm vào tình huống nguy hiểm tới vậy.Hà tỷ lập tức nói, “Vậy cô tới đây làm gì?”Tôi đưa thẻ phòng lầu 16 ra, chị ta tức giận: “Hừ! Đồ lắm tiền! coi chừng đó, đừng có chết ở khách sạn.” Rồi không đứng đó nói nhảm thêm nữa mà đẩy xe rời đi, lúc ra cửa còn nói “Xem xong rồi thì nhớ đóng cửa lại!”Hà tỷ đi rồi, Tông Thịnh vội nhìn quanh phòng, tìm kiếm, anh thậm chí còn lôi hết cả chăn trong tủ ra kiểm tra. Những ngăn tủ này quả thật đủ to để giấu người. hồi trước, lúc trực phòng, khi phải vào lấy chăn cho khách tôi vẫn tưởng tượng có khi nào ở phần cửa không mở ra sẽ giấu một thi thể gì đó… rồi cũng nhiều lần tôi mở ra kiểm tra… tuy chưa từng phát hiện ra thi thể nhưng ý niệm này cứ trăn trở trong đầu tôi, mỗi lần mở tủ đều nghĩ tới.Không biết, mọi người ở nhà mỗi khi mở tủ quần áo ra có nghĩ giống tôi không nhỉ?!“Đi thôi, không có gì.”Tôi cũng hy vọng không có, vì đứa bé nếu bị giấu ở đây thì cũng đã trở thành người chét rồi. chúng tôi muốn tìm thấy người sống, để báo án, để chửi to, khiến cho mọi người chú ý khiến Thẩm Kế Ân không dám làm gì.Nhưng nếu là người chết thì cho dù chúng tôi báo án khiến cảnh sát vây quanh thi thể cũng không thể xác định được quỷ hồn có bị giam cầm phi pháp hay không.Tôi đến thang máy ở lầu 16, vào thang, tôi theo quán tính định nhấn lầu 1, nhưng Tông Thịnh lại vỗ vai tôi, dùng ánh mắt ý bảo tôi nhìn về phía vách thang máy. Ngay khi cửa thang đóng lại, trong vách thang xuất hiện một người đàn ông. Cánh tay phải rũ xuống, chỉ có đến cánh tay, bên dưới… không có gì rõ rệt, chỉ có một quầng sáng màu đen đen vàng vàng.“Là hắn?” tôi hốt hoảng, lần đầu tiên gặp hắn thì hắn khiến tôi hoảng sợ, sau đó vốn hắn tưởng sẽ chỉnh được chúng tôi, không ngờ lại bị Tông Thịnh chặt đứt tay. Sau đó, hắn từng giúp tôi, cũng từng cầu cứu tôi. Nhưng khi âm dương thông đạo mở ra hắn không đi mà dùng cánh tay không có bàn tay của mình viết chữ Tử ở trên mặt đất.Mà hiện tại, hắn dùng cánh tay đen đen vàng vàng của mình chỉ vào nút điều khiển phản chiếu lên vách thang. Ở trên phần phản chiếu đó, khác với bảng điểu khiển của chúng tôi. Ở phần của hắn, hắn đang chỉ vào nút -1.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.