Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Bạn Trai Kỳ Lạ Của Tôi
“Anh không chỉ muốn tắt máy, mà cả sim cũng phải lấy ra. Ban nãy là Hạ Lan Lan gọi tới. Cô ta và Thẩm Kế Ân giờ như thế nào, chúng ta không thể đoán được. Nếu nghe cuộc gọi này, không biết chừng sẽ bị bại lộ vị trí.”Tôi cắn môi, do dự rồi tự mình gỡ sim ra. Còn bĩu môi nói: “Nhưng mà, cả điện thoại cũng không gọi ba mẹ được sao? Mấy bữa nữa là Trung Thu rồi, nếu cả điện thoại cũng không gọi thì mẹ em sẽ khó chịu đó.”Tông Thịnh trầm mặc tiến lên hai bước rồi ôm tôi vào lòng, để tôi có thể nghe thấy từng nhịp tim của anh đập mạnh mẽ: “Sẽ kết thúc thôi.”Tôi đẩy anh ra ngẩng đầu nhìn mà hỏi: “Tông Thịnh, anh nói coi, nếu Thẩm gia đột nhiên không tìm thấy chúng ta, nhưng cũng không tìm thấy quỷ thai thứ ba, mà Vương Càn thì đã trốn thoát. Vậy bọn chúng có thể sẽ ra tay với ông bà anh để bức anh xuất hiện không? Không phải anh từng nói bọn chúng cái gì cũng có thể làm sao?”Tông Thịnh ngồi ở trên mép giường, đốt một điếu thu6óc, một hồi lâu sau mới nói:“Thực ra ngay từ đầu anh đã không nên sinh ra. Lúc trước, khi mẹ anh chết có lẽ Lão Bắc đã vô cùng thất vọng. Lão đã lên kế hoạch lâu đến vậy nhưng vẫn không thể hoàn thành. Nhưng mà bà lại đi đào mộ mà cứu anh ra, bà anh lẽ ra không nên đào… anh nên bị nhốt trong quan tài mà chết đi.”Tôi cũng cảm thấy nặng nề mà ngồi bên cạnh anh. Anh nhìn tôi, dập thuốc, thở dài, rồi đổi đề tài: “Anh không định nói, nhưng dù sao thì mấy ngày nay chúng ta cũng không cần liên lạc với bất cứ ai, thậm chí, nói chuyện với Ngưu Lực Phàm cũng không được. Chỉ có hai chúng ta, và chúng ta cũng không có bất cứ liên hệ nào với thế giới bên ngoài. Em phải xác định tinh thần như vậy, thì mới có thể sống sót.”Tôi gật đầu. Có lẽ anh cảm thấy ban nãy hơi hung dữ với tôi, ánh mắt tôi có chút hoảng hốt, nên anh lại n ói: “Em có biết vì sao sau khi người ta chết thì sẽ được quàn lại ba ngày không?”Tôi lắc đầu.“Có vài người chưa tới số mà đã chết, nếu cho người đó vài ngày, không chừng có thể sống lại. Trong khoa học, gọi là chết lâm sàng cũng chính là thế. Anh đã đi theo gia gia nhiều năm, thấy khai quan không ít lần. Có lần nhìn thấy trong quan tài một thi thể nằm rạp xuống, một bàn tay đang đưa lên trên đầu bên trái. Chính là sau khi phong quan (đóng nắp quan tài) người ta sống lại nhưng đáng tiếc không ai phát hiện, vẫn hạ táng.Lúc phong quan, mọi người đều nằm thẳng, không có ai nằm rạp, tay đưa lên n ữa. Còn có lần, anh và gia gia gặp một nhà có người đã chết, ba ngày sau sống lại, qua ba ngày nữa lại chết, chính là hồi quang phản chiếu.”Nói xong, anh nhìn tôi, khóe miệng nhếch lên cười.“Thôi đi tắm đi, lấy thẻ sim, pin cũng rút ra hết. Bọn chúng sẽ không tìm thấy mình. Đừng có liên lạc với ai, bao gồm cả Lan Lan và ba mẹ của em.” Meo_mupĐiểm này ta cũng nghĩ đến. Lan Lan cùng Thẩm Kế Ân qua lại với nhau. Nếu bọn chúng thật sự cần có lẽ sẽ chú ý tới ba mẹ tôi hoặc ông bà của Tông Thịnh. Nghĩ một chút thôi mà tôi đột nhiên cảm thấy Lão Bắc thật sự đáng sợ, ngay cả người như bà Tông Thịnh cũng đều bị lão thiết kế.nClick Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.