Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Ẩn Sát
Sáng sớm khi tỉnh dậy, ước chừng thời gian cũng chỉ tầm 4h, trời vẫn còn tối đen.Trên người vẫn còn đắp một cái chăn nhung mềm mại, bên người là hai thiếu nữ ngủ say, thỉnh thoảng mùi hương cơ thể truyền tới, Linh Tĩnh nằm sát vào hắn để ngủ, một tay vì đặt lên cổ hắn, nằm nghiêng, một chân thon dài quặp chặt lấy hắn.Da thịt thiếu nữ mịn màng, mang tới cho hắn cảm giác thực tốt. Sa Sa thì ngủ thế nào cũng được, hiện giờ đang xoay lưng về phía hắn, dùng tay hắn để gối đầu, ngón tay hắn có thể cảm giác được hơi thở của Sa Sa, chỉ cần thoáng động, là chạm tới đôi môi của thiếu nữ.Muốn đứng dậy trong tình trạng này cũng hơi khó, nhưng mà Gia Minh đã có kinh nghiệm, nhẹ nhàng rút tay về, khe khẽ rời tay của Linh Tĩnh ra chỗ khác.Khi chăn nhung được xốc lên, hơi lạnh cuối xuân ùa vào, với tố chất thân thể hắn thì không tính là cái gì, nhưng hắn vẫn mặc thêm cái quần, đắp chăn cho hai thiếu nữ, hôn nhẹ lên trán của các nàng một cái, sau đó mới mở cửa, đi lên sân thượng.Đêm tối yên tĩnh, ánh đèn của con đường phía trước thỉnh thoảng chiếu tới, buổi sáng còn chưa bắt đầu, nhưng thỉnh thoảng vẫn có tiếng xe ô tô di chuyển, hoặc là âm hưởng của những chiếc xe đạp.Ở gần đây có một cái chợ, có một nhóm người đã dậy thật sớm, một số cửa hàng ở gần đó vẫn đóng cửa, ánh sáng bên trong chiếu ra, chắc là đã dậy chuẩn bị cho phiên chợ. Một số cửa hàng bán sỉ rau, thịt lợn đã sáng đèn, có người nói chuyện, cười, tiếng cân nhẹ vang, tiếng dao thái thịt ngọn xớt.Cửa hàng game tầng dưới nói là mở cửa 24/24, nhưng mà đêm nay không có ai chơi, cũng đã tắt đèn đóng cửa hàng. Hắn đứng ở sân thượng hít thở không khí buổi sáng, cảm giác đau đầu càng lúc càng kinh khủng, nhưng sự đau đớn này không ảnh hưởng tới thân thể.Mặc dù đau, nhưng hắn vẫn cảm nhận được mọi thứ xung quanh, trạng thái của hắn dường như đã đạt tới trạng thái nhạy bén cực hạn, mặc dù cái tâm vô tình sát phạt đã mất, nhưng bây giờ, cho dù đối mặt với Nguyên Lại Triêu Sang thời kỳ đỉnh phong, hắn cũng không rơi xuống hạ phong.Vượt qua cực hạn của thân thể con người ư...Đương nhiên, có lòng tin sẽ có tưởng tượng, để sống sót cho tới bây giờ, hắn đã am hiểu rất nhiều nhược điểm của địch nhân, mỗi một lần chiến đấu, thực ra đều không phải là chuyện quyết đấu công bình, tuy rằng sát thủ chỉ cần biết kết quả, nhưng thực lực chân chính vẫn là thước đo khách quan đánh giá con người. Nếu như tính gộp cả ưu thế am hiểu này vào, sau đó công bình nhận định, thì chỉ cần không có ưu thế này, hắn sẽ chẳng sống tới hôm nay.Tưởng tượng luôn luôn khác biệt, nhưng mà vì sao lại đau đầu. Gia Minh không phải là thằng ngốc trong lĩnh vực y học, nhưng cũng không hiểu nổi, tại sao đau đầu có thể khiến cho bản thân hắn trở nên hoàn mỹ hơn, có lẽ nên tới bệnh viện chụp điện não, nhưng mà cũng có thể tới tìm bác sĩ thần kinh...Ai chẳng có ít hoặc nhiều bệnh, mấy ngày nay Gia Minh đang suy nghĩ chuyện này, nhưng chung quy lại là vẫn chưa giải quyết được tình hình thực tế.Trong khoảng thời gian đau đầu này, hắn thường nghĩ về chuyện liên quan tới phượng hoàng (phượng hoàng niết bàn), con người nếu không giải quyết được vấn đề, thì hắn cũng chẳng thèm suy nghĩ thêm làm gì cho phiền não.Lại nói tiếp, có lẽ đây là một loại nhu nhược, có liên quan tới cuộc sống hiện tại của hắn, có quan hệ với Linh Tĩnh. Sa Sa, Nhã Hàm, việc này, hắn rõ ràng minh bạch, giả như hắn là sát thủ của Bùi La Gia, thì hắn sẽ không do dự để người khác mổ đầu mình ra xem, để họ nghiên cứu, nhưng hiện tại, chuyện như thế sẽ ảnh hưởng tới cuộc sống, và đành phải mặc kệ nó vậy.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.