Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Y Đạo Quan Đồ
Lúc mười giờ, bí thư thị ủy Giang thành Đỗ Thiên Dã cùng với cục trưởng công an Vinh Bằng Phi đã đến hiện trường hôn lễ, hai người bọn họ là người chứng hôn, cho nên cần phải đến sớm một chút, Trương Dương ra đón tiếp Đỗ Thiên Dã, bắt chuyện vài câu, rồi đem tin tức phó bí thư thị ủy Lam Sơn Ngô Minh đến đây nói cho ông biết, tuy rằng trong đáy lòng của Trương Dương không muốn nhìn thấy Ngô Minh, chỉ là người ta từ xa đến đây, vô luận là hướng về ai mà đến, thì thân là lãnh đạo đệ nhất Giang thành, Đỗ Thiên Dã cũng cần đến ân cần thăm hỏi một chút.Đỗ Thiên Dã cùng đi với Trương Dương đến chổ của Ngô Minh gặp mặt một chút, Ngô Minh thấy Đỗ Thiên Dã tự mình đến đây, cũng vui vẻ ra đón, nhiệt tình bắt tay với Đỗ Thiên Dã, hai người vào trong phòng nghỉ sát vách ngồi xuống, Đỗ Thiên Dã cười nói: "Bí thư Ngô đến Giang thành, cũng không sớm thông báo một tiếng, để bên thị ủy Giang thành chúng tôi làm tốt công tác tiếp đãi"Ngô Minh cười nói:" Lần này tôi đến đây là để tham gia hôn lễ của Tần Bạch, cũng không phải là đến bái phỏng chính phủ, làm sao mà dám kinh động bí thư Đỗ chứ"Trương Dương ngồi một bên thầm mắng thằng nhãi này đúng là biết diễn trò, vừa rồi còn nói là đại biểu cho chính phủ thị ủy Lam Sơn đến, lúc này nói là không phải đến bái phỏng chính phủ, nhưng mà Đỗ Thiên Dã và Ngô Minh nói chuyện, hắn cũng không thể chen vào, dù sao thì cấp bậc của người ta cũng sờ sờ ra đó, hắn không đủ tư cách chen mồm.Đỗ Thiên Dã nói:"Lam Sơn và Giang thành là thành phố anh em, Tần Thanh là phó thị trưởng Lam Sơn, lại là người Giang thành chúng tôi, là cán bộ đi ra từ Giang thành, cho nên chúng tôi có thể coi như là nhà mẹ đẻ của thị trưởng Tần"Ngô Minh nói: "Tần Thanh là cán bộ tốt do Giang thành bồi dưỡng ra, con gái tốt, hôm nay đứa con gái này gả cho Lam Sơn chúng tôi, đã làm cho mọi chuyện ở Lam Sơn được gọn gàng ngay ngắn"Trương Dương nghe thế nào cũng thấy lời này không dễ nghe, cái gì mà gả cho Lam Sơn? Cái miệng của Ngô Minh đúng là miệng chó không thể mọc được ngà voi.Đỗ Thiên Dã khiêm tốn biểu thị: "Kinh tế Lam Sơn phát triển đáng để chúng tôi học tập"Ngô Minh cười nói: "Phát triển của Lam Sơn không thể tách ra với cải cách, lúc đầu lãnh đạo tỉnh đã đem Lam Sơn là thí điểm đầu tiên cho cải cách Bình Hải, cho chúng tôi một cơ hội phát triển hiếm có vô cùng, lãnh đạo các đời của Lam Sơn cũng vì sự phát triển của Lam Sơn mà nổ lực gian khổ, cho nên mới đạt được thành tích bây giờ. Nhưng mà so với lão đại Giang thành, chúng tôi còn nhiều chổ chưa đủ, còn cần học tập ở nhiều chổ" Lời nói của Ngô Minh biểu hiện rõ ý tứ khiêm tốn hàm xúc bên trong, bây giờ vô luận là tổng giá trị sản lượng công nghiệp hay thu nhập bình quân đều đã vượt qua Giang thành.Hai người đang nói chuyện thì Tần Thanh cũng đến, cô không nghĩ rằng bên Lam Sơn lại có nhiều người đến như vậy, cho nên không chuẩn bị gì cả, vội vã chạy đến bên này, thấy Ngô Minh, cô cười nói: "Bí thư Ngô sao lại tự mình đến?"Ngô Minh cười nói: "Tôi đến đây một là đại biểu cho toàn thể lãnh đạo thị ỷ, hai là đại biểu cho chính tôi, với quan hệ của hai chúng ta, em trai của cô kết hôn mà lại không nói cho tôi biết, cái này cũng đúng là thiếu sót"Trương Dương lười nghe thằng nhãi này già mồm nói láo, đứng dậy nói:" Các người trò chuyện đi, tôi đi ra ngoài tiếp khách" Khi ánh mắt của hắn tiếp xúc với Tần Thanh, Tần Thanh nhất thời rõ ràng Ngô Minh đã chọc giận hắn, trong lòng âm thầm cười, máu ghen của tiểu tình lang này cũng thật là lớn.Tần Thanh ngồi xuống vị trí của Trương Dương, mỉm cười chào hỏi với Đỗ Thiên Dã.Đỗ Thiên Dã nói:" Vừa mới nói đến cô, cô là cán bộ đi ra từ Giang thành chúng tôi, làm cho người Giang thành được vẻ vang!"Tần Thanh khiêm tốn nói: "Ít nhiều gì cũng được các lãnh đạo coi trọng, cho tôi tin tưởng lớn như vậy, cũng cho tôi nhiều cơ hội học tập!"Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyeniii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.