Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Vu Thần Kỷ
Bản tôn ở trong hành cung Đế Úc ‘thưởng thức’ Tàng Nguyên Tử và Vu Bật điên cuồng chém giết, ánh mắt Cơ Hạo lại mượn dùng lực lượng Thái Dương Tinh và tinh tú khắp trời, theo dõi mọi lúc động tĩnh của toàn bộ Bàn Cổ mỗ đại lục.Dù sao, làm một trong năm đại thiên đế của thiên đình, hơn nữa là lấy vô lượng công đức được thiên địa tứ phong thiên đế bảng hiệu chính cống nhất, đặc quyền Cơ Hạo có được cũng không ít. Cho nên dị động của đám thực dân thánh tôn Ngu Mông cầm đầu, toàn bộ đều rơi vào trong mắt Cơ Hạo.Các thực dân thánh tôn tổ chức một mũi liên quân quy mô khổng lồ đáng sợ, đi cả ngày đêm hướng hang ổ sơ vu nhất mạch phát động đánh bất ngờ?Cơ Hạo như có hứng thú chú ý toàn bộ quá trình động tác của đám người Ngu Mông. Đương nhiên, lực chú ý của hắn càng nhiều đặt ở trên thân Nhân Thập Bát kẻ này quả thực là không hợp với nhân tộc hiện tại, dùng lời không thỏa đáng thế nào để nói, hiện tại bất cứ một tộc nhân nào của nhân tộc đều như hồng hoang mãnh thú, trên người mang theo một hơi thở hung ác dũng mãnh.Nhưng Nhân Thập Bát lại là dịu dàng như ngọc, hào hoa phong nhã, quả thực giống như một thư sinh bụng đầy gấm vóc!Loại khí chất này xuất hiện ở niên đại này?“Tiểu tử này có chút ý tứ... Mầm lửa truyền thừa bí mật của đỉnh cấp thị tộc nào đó của nhân tộc? Hoặc là cơ cấu tuyệt mật nào đó không muốn ai biết của Vu Điện bồi dưỡng ra vu chủng? Hay là thân truyền đệ tử của vị đại hiền ẩn cư nào đó của nhân tộc?” Cơ Hạo nheo mắt, vừa thưởng thức Tàng Nguyên Tử và Vu Bật chém giết, vừa cân nhắc thân phận của Nhân Thập Bát.Cân nhắc hồi lâu, Cơ Hạo vẫn không có cách nào phán đoán ra xuất thân lai lịch của Nhân Thập Bát. Kẻ này khí tức không cường đại, nhưng khí chất trên người hắn quá mức đặc thù khác lạ, cho nên toàn thân hắn giống như bao phủ ở trong một tầng sương mù mờ nhạt, căn bản không thể thông qua lời nói cử chỉ của hắn phán đoán lai lịch của hắn.“Cơ Hạo à, không cần ngờ vực vô căn cứ lai lịch của Nhân Thập Bát, hắn thật sự là người mình.” Một thanh âm ôn hòa lại mang theo vô thượng uy nghiêm đột nhiên vang lên ở bên tai Cơ Hạo: “Làm người thừa kế Đông Hoàng Thái Nhất, ngươi hẳn đã nhìn thấy động tác của bọn Ngu Mông. Nhân tộc ta phải diệt trừ sơ vu nhất mạch khối u ác tính này... Lát nữa có người đánh bất ngờ Vu Bật, ngươi có thể phối hợp hắn, đem Vu Bật tiêu diệt hay không?”Thân thể Cơ Hạo khẽ run lên, lấy đạo hạnh pháp lực của hắn, lấy lĩnh ngộ của hắn đối với Thái Âm đại đạo, thái dương đại đạo, hắn lấy Thái Âm chi đạo ẩn giấu thân hình, lấy tia nắng che lấp hành tích, càng có đặc quyền thiên đế vặn vẹo thời không bảo hộ toàn thân, người thường sao có thể phát hiện hắn tồn tại?Chợt ngẩng đầu nhìn xung quanh, Cơ Hạo nhìn thấy ngoài mấy trăm dặm, đỉnh một ngọn núi không cao, dưới một cây đại thụ, Đế Thuấn mặt đầy ý cười cùng một nam tử bộ dạng anh vĩ uy nghiêm, thân người đuôi rắn.“Ta, Phục Hy!” Nam tử thân người đuôi rắn cười hướng Cơ Hạo gật gật đầu, phía sau hắn hắc bạch nhị khí phóng lên cao, ở phía sau hắn dần dần diễn hóa thành một tiên thiên bát quái đồ huyền ảo tuyệt luân. Từng luồng khí tức huyền diệu vô cùng ở trong tiên thiên bát quái đồ trào ra, cả ngọn núi nhỏ bị khí cơ che lấp, Cơ Hạo rõ ràng ‘nhìn thấy’ Phục Hy và Đế Thuấn, nhưng hắn lại hoàn toàn không thể cảm giác được bọn họ tồn tại.Đây là một loại ảo giác cực kỳ quái dị, làm người ta cực kỳ khó chịu, Phục Hy và Đế Thuấn ở ngay nơi đó, nhưng toàn bộ cảm giác của Cơ Hạo, bao gồm mắt thường của hắn đều đang mãnh liệt nói cho hắn, nơi đó trống rỗng không có bất cứ thứ gì tồn tại.Lực lượng thật đáng sợ, lực lượng thật quái dị!Cơ Hạo kinh hãi phát hiện, Phục Hy lĩnh ngộ đối với thiên địa đại đạo vượt xa hắn. Cơ Hạo thậm chí có một loại trực giác, cho dù Đồng Cảnh đạo nhân trong Phong Đạo sơn, tu vi của gã cũng xa xa không bằng Phục Hy.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyeniii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.