Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Vinh Hoa Phú Quý - Phủ Thiên
Mã Thành bẩm tin Khai Bình báo nguy, Trần Vĩnh vội vàng chạy về Càn Thanh Cung, sai người thu dọn Văn Hoa Điện, sau đó triệu kiến Hạ Thủ Nghĩa Trương Tiết và tân nhiệm Binh Bộ Thượng thư Lý Tự, đồng thời triệu tập huynh đệ Trần Thiện Gia Trần Thiện Duệ cùng ba phụ tá đắc lực từ trước Trương Minh Chu Phùng Xuân Từ Chí Hoa, tiết lộ tình huống khẩn cấp của quân đội phía Bắc.Không những là Khai Bình báo nguy, Bắc Bình Hành Đô ty, Khai Bình Tả Truân vệ, Toàn Ninh vệ cũng cũng bị tổn thất không nhỏ, ngay cả Đại Ninh của Bắc Bình Hành Đô ty cũng đối diện với nguy cơ tứ phía bởi vì trước đây điều binh dẹp loạn Tây Bắc nên đại quân chưa kịp quay về. Mỗi người có mặt trong phòng nghị sự hôm nay đều thầm hiểu rõ nguyên nhân gì dẫn đến tình hình hiện giờ. Tần phiên Triệu phiên huỷ bỏ, Đại phiên bị thương tổn nặng, đã vậy sau cuộc nổi loạn, binh mã Tây Bắc bị đánh tan phân tán khắp nơi, binh mã còn lại của Bắc Bình Đô ty và Hành Đô ty được Trần Vĩnh mang theo một bộ phận hồi kinh, một bộ phận lưu thủ, một bộ phận dời đến Tây Bắc. Cho nên, hiện giờ toàn bộ phía Bắc đang lâm vào cục diện căng thẳng khi cần điều động binh mã. Dù nếu ứng phó qua được trận này, những ngày kế tiếp vẫn rất gian nan!Trần Thiện Chiêu bị Trần Vĩnh bỏ lại ở Thanh Ninh cung, năm chữ "Khai Bình vệ báo nguy" tuy vô cùng đơn giản nhưng vẫn khiến anh cảm nhận được nỗi bất an thật sâu. Từ khi Chương Hàm cố ý sai Đan ma ma tới thông báo, anh đã nhiều thêm một phần lo lắng âm thầm, hiện giờ sầu lo biến thành hiện thực, nghĩ đến phản ứng của Chương Hàm khi biết được việc này, anh chỉ cảm thấy lòng nóng như lửa đốt. Thê tử xưa nay là người điềm đạm hành xử chu toàn, nhưng hiện tại vấn đề liên quan đến phụ thân ruột thịt, huống chi trong bụng nàng còn mang đứa bé của hai người!“Thái Tử điện hạ, mạch tượng của Thái Thượng Hoàng lại yếu đi!”Đột nhiên nghe giọng bẩm thật cẩn thận của Viện sử Thái Y Viện, Trần Thiện Chiêu quay ngoắt lại. Thấy sắc mặt Thái Thượng Hoàng tái nhợt, ngực phập phồng kịch liệt, Trần Thiện Chiêu nhớ đến quân tình cấp báo vừa đột nhiên đưa đến Thanh Ninh cung bèn tỉnh ngộ, ngay sau đó một cơn phẫn nộ bắt đầu dâng lên. Mặc dù thật là quân tình cấp báo nhưng phải vội vội vàng vàng chạy thẳng đến đây hô to đến thế hay không? Chẳng lẽ không thể thật cẩn thận đơn độc bẩm báo với phụ hoàng? Hoàng gia gia là người kiêu ngạo và nhạy bén đến độ nào, làm sao không phát hiện nguyên do Khai Bình vệ báo nguy?Tất nhiên Thái Thượng Hoàng sẽ day dứt -- -- Nếu mình không bị phế Thái Tử hạ dược chế trụ, Tần phiên phản loạn, Triệu Vương bình loạn đăng cơ, vậy thì phía Bắc đâu đến nỗi trống trơn như vậy, thế nên Thát Lỗ mới bắt được cơ hội!“Cút ngay!” Trần Thiện Chiêu bước nhanh tới bên giường, quát Viện sử và mấy Ngự y: “Triều đình ban bổng lộc phí công nuôi dưỡng các ngươi!”Chờ sau khi các Thái y xấu hổ rời phòng, Trần Thiện Chiêu đưa mắt ra hiệu cho Lộ Khoan. Lộ Khoan hiểu ý mang theo tất cả nội thị cung nhân ra ngoài, tự mình canh giữ trước cửa. Trần Thiện Chiêu uốn gối chậm rãi quỳ xuống trước long sàng, nhìn vẻ mặt thống khổ của Thái Thượng Hoàng nói từng câu từng chữ: “Hoàng gia gia, chuyện tới hiện giờ có nghĩ nhiều cũng vô ích. Phụ hoàng và những quan viên nhất định sẽ tìm ra biện pháp, nhất định không để bọn Thát Lỗ bắt được cơ hội, ngài nhất định phải yên tâm! Hãy xem Đường Thái Tông anh minh như thế mà vẫn bị Cao Ly đánh bại; còn Đường Huyền Tông khai sáng thịnh thế mà khi tuổi già cũng bị sủng thần bức chạy khỏi kinh thành cuối cùng thoái vị. Lúc trước Hoàng gia gia có thể không tiếc ngôi vị đã thành toàn cho phụ hoàng, đó chính là sự anh minh quả quyết. Hiện giờ sao lại quy kết hết thảy tình thế bấp bênh lên người mình?”Ánh mắt Thái Thượng Hoàng tức khắc biến đổi, thấy Trần Thiện Chiêu nắm chặt tay mình mặt mày thành khẩn, chợt nhớ lại bao nhiêu năm về trước trong một lần mình sinh bệnh, con cháu tông thất thay phiên tới hầu; khi đó Trần Thiện Chiêu luôn theo sát bên cạnh Tri Vương Trần Dung, làm chuyện gì cũng là hai thúc chất cùng nhau tiến lùi, riết rồi cũng khiến ngài cảm thấy bọn họ thân như huynh đệ; vào một ngày nửa đêm đột nhiên tỉnh lại, ngài vừa lúc nhìn thấy Trần Thiện Chiêu nắm chặt tay mình ghé đầu vào mép giường thiếp đi; khi đó thằng bé chỉ mới mười ba tuổi, ngủ mơ còn nỉ non kêu phụ mẫu và đệ đệ. Hiện giờ nhoáng cái đã qua mười mấy năm, đứa cháu nhỏ năm xưa đã trưởng thành.“Thiện Chiêu, trẫm luôn kêu con là thằng ngốc, thật ra trẫm vẫn biết con không hề ngốc chút nào.” Mặc dù giọng nói vô cùng thều thào, nhưng nhìn đôi con ngươi trong mắt Trần Thiện Chiêu đột nhiên co rụt lại, Thái Thượng Hoàng biết Trần Thiện Chiêu không nghe sót bất kỳ một chữ nào, khẽ nhếch khóe miệng mỉm cười: “Nhưng trẫm cũng biết, con yêu thích đọc sách là thật, không phải chỉ vì làm bộ cho trẫm vui mừng; con thật sự có lòng thương xót những kẻ bị trẫm xử tội, chứ không phải chỉ vì tìm thanh danh cho mình; con thật sự lo lắng cho trẫm, cho nên trước đây cũng vậy, hiện tại cũng thế, con luôn nói ra những lời không giống người khác...”“Hoàng gia gia.” Trần Thiện Chiêu nhịn không được nhẹ nhàng dập đầu bên cạnh mép giường, giọng nghẹn ngào: “Xin ngài đừng nói nữa!”“Huống chi, con lại còn mang đến cho trẫm tằng tôn nhi đầu tiên. Chỉ riêng một điểm này là đã không uổng công trẫm yêu thương con nhiều năm như vậy.”Thái Thượng Hoàng kiệt lực muốn nâng tay giống khi còn nhỏ vuốt đầu Trần Thiện Chiêu, khổ nỗi cả cổ tay và cánh tay đều không còn nghe ngài sai bảo. Tuy nhiên, ngài phát hiện Trần Thiện Chiêu dường như có thần giao cách cảm, cầm tay ngài ép vào gò má nó, ngài rốt cuộc lại nở nụ cười.“Chỉ là, con che giấu nhiều năm như vậy, hiện giờ thành Thái Tử lại không thể sử dụng chiêu này. Con và phụ hoàng con đã tách ra rất nhiều năm, thiếu mất một đoạn tình cảm phụ tử... Sau khi trẫm đi rồi, phụ hoàng con sẽ không còn ai cản tay, cuộc sống của con có thể càng khó khăn. Mẫu hậu con có thể giúp con một lần, nhưng chưa chắc có thể giúp con cả đời, con hiểu chưa?”“Hoàng gia gia,” Trần Thiện Chiêu gật đầu thật mạnh, nói từng câu từng chữ: “Tôn nhi hiểu rõ.”Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyeniii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.