Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Vinh Hoa Phú Quý - Phủ Thiên
Bất luận là tiền Thái Tử Chiêu Khánh hay phế Thái Tử Trần Hoa đều mang theo gia đình đông đảo vào Đông Cung, hiện giờ Trần Vĩnh thỉnh ý chỉ Hoàng đế, trong Đông Cung có ông ở cùng Phó thị, ngoài ra thêm Đặng phu nhân thân mẫu của Trần Thiện Ân và vài thị thiếp, dĩ nhiên trông có vẻ rộng rãi hơn nhiều. Việc sách phong cho Phó thị sẽ mất một thời gian nữa, hiện giờ ngay cả phục sức Vương phi bà cũng không mặc, chỉ giống như trước ở Bắc Bình khoác lên người bộ thường phục vải xanh mộc mạc.Ngay lúc này, bà đang ngồi nghe đệ muội Cao thị đại diện Phó gia tới thỉnh an, khuyên bà phải nên diện đồ đẹp đẽ quý giá hơn chút, miễn cho sau này mệnh phụ lui tới không được tự nhiên, Phó thị khẽ cười: “Mỗi người có thói quen khác nhau, ta thích mặc thường phục như vậy cho thoải mái, chỉ cần những phu nhân khác trang điểm không đi quá giới hạn thì ta sẽ không quan tâm. Giống như Chương thị và Vương thị đều là con dâu, một đứa thích giản dị, một đứa thích lộng lẫy, lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt, chẳng lẽ ta phải dựa vào ăn mặc để đoán xem tính tình tốt xấu thế nào?”Cao thị bị đại cô chỉnh lưng khiến vẻ mặt có chút mất tự nhiên, mỉm cười giả lả: “Vương phi nói đúng, là muội nghĩ sai rồi.”Mẫu gia của Phó thị - Ninh Quốc công Phó gia - chính là một trong số huân quý được phong tước sớm nhất. Sau khi phụ thân của Phó thị qua đời, đệ đệ Phó Trường An tập tước không giỏi võ nghệ quân lược, uy vọng trong quân không được như trước, các huynh đệ khác đều chưa từng chưởng binh. Thậm chí lúc trước phế Thái Tử Trần Hoa đang tập trung sức lực đối phó với một nhà Triệu Vương mà chẳng thèm để ý tới mối quan hệ thông gia này, đủ có thể thấy Phó gia tụt dốc cỡ nào. Phó thị thân là trưởng tỷ, trong lòng biết rõ thứ nhất mẫu gia không có nhân tài xuất sắc, thứ hai vì trượng phu đang là hùng phiên của Bắc địa, quả quyết không thể để thê gia chưởng binh, do đó bà thấy mẫu gia an hưởng phú quý là đủ rồi. Cho nên nghe Cao thị đề cập tời vấn đề này, bà lập tức cảnh giác khuyên răn.“Nhà chúng ta hiện giờ phú quý, điện hạ lại nhập chủ Đông Cung, an hưởng vinh hoa là tốt nhưng mọi việc không thể quá xa xỉ. Phải biết tốt quá hoá lốp, lửa đổ thêm dầu dệt hoa trên gấm tuyệt đối không hay ho gì. Ta nghe nói hậu viện của Trường An có mười mấy sủng tỳ, hơn nữa lại không dạy dỗ đám con cái chút gì, đây thật sự quá mức rồi. Chưa nói đến vấn đề tích phúc dưỡng thân, nếu quá sa đọa để ảnh hưởng danh dự gia đình thì có làm gì cũng đền bù không nổi.”Mặc dù trong lòng Cao thị không cho là đúng, nhưng ngoài mặt chỉ có thể liên thanh thưa vâng. Mà nếu Phó thị nhắc tới đề tài này, Cao thị bèn cẩn thận thăm dò: “Thật ra tuy lão gia có chút sa vào nữ sắc, nhưng mục đích chính là vì khai chi tán diệp. Vương phi không thấy ngày xưa Uy Ninh Hầu kia uy danh cỡ nào, sau khi chết thì nhi tử duy nhất còn sót lại cũng phạm tội xử tử, chẳng có một hậu nhân nào để phụng tự? Nếu không nhờ thái phu nhân làm chủ đưa một nhi tử của Võ Ninh Hầu qua nhập tự, tình hình quả thực thê lương đến tột đỉnh. Nhi tử nhiều thì coi như trong đám lùn cũng có thể chọn được người cao, còn hơn là chỉ có một, cho dù tốt bao nhiêu mà chẳng may xảy chuyện, vậy thì có hối hận cũng không kịp.”Nói tới đây, Cao thị nhìn thoáng qua sắc mặt Phó thị rồi cười nịnh nọt: “Thế tử gia và Uyển Bình Quận vương tuy đều thành thân, nhưng bên người chỉ có Thế tử phi và Quận vương phi là đích thê, ngay cả thông phòng cũng không có. Nếu coi là chuyện nhỏ thì cùng lắm bị người chê cười trong phòng có Sư tử Hà đông lợi hại, còn nhìn rộng hơn thì rõ ràng bất lợi về đường con nối dõi. Hãy xem Quận vương phi thành hôn hai năm vẫn không có động tĩnh, Thế tử phi thì chỉ có một nhi tử, hiện giờ mới một tuổi mà thôi...”Phó thị nghe vậy không khỏi hơi biến sắc. Đúng lúc này, Mẫn cô cô vẫn theo bà từ sau khi xuất giá bước nhanh vào, bất chấp Cao thị đang có mặt, nhún gối hành lễ rồi hớn hở thông báo: “Chúc mừng Vương phi, chúc mừng Vương phi... phủ Hoàng tôn vừa truyền đến tin vui, nói là Thế tử phi lại có hỉ!”“Thật sao?”“Hồi bẩm Vương phi, là thật đấy ạ... Nghe nói Tri Vương phi có hỉ phái người tới báo tin, Thế tử phi cao hứng rồi chợt thấy chóng mặt bèn thỉnh Thái Y Viện Lưu Ngự y xem mạch bình an. Vừa bắt mạch mới biết có tin vui, nói là được hai tháng rồi ạ.”Phó thị đứng bật dậy, trên mặt là niềm vui khó có thể che giấu. Bà gần như không cần suy nghĩ lập tức phân phó: “Ngươi đích thân đến đó tỉ mỉ hỏi xem tình hình con bé thế nào, mang theo dược liệu tốt nhất... Khoan đã!” Thấy Mẫn cô cô đáp ứng xong định đi ngay, Phó thị đột nhiên gọi lại: “Đi lục trong hòm xiểng của ta một chút, tìm cây trâm sừng tê giác thưởng cho con bé, lại chọn mấy tấm vải chất lượng tốt, đúng rồi, còn tấm da bạch hồ lần trước lưu trữ cũng đem hết đi.”Mấy thứ khác thì thôi, nghe được ngay cả tấm da bạch hồ cũng muốn thưởng Chương Hàm, Mẫn cô cô hơi do dự: “Vương phi, đó là điện hạ nói ngài nhiễm phong hàn, hiện giờ tới vùng phía Nam càng dễ dàng phát tác, do đó mới giữ lại cho ngài ủ ấm...”“Kêu ngươi đem đi thì cứ nghe theo, nói nhiều lời vô nghĩa vậy làm gì!”Mẫn cô cô cuống quít vâng dạ đi ngay, Phó thị mới nhìn sang Cao thị hỏi: “Lúc nãy đệ muội đang nói đến đâu nhỉ?”Bị một phen gián đoạn, Cao thị đã mất cơ hội nói tiếp đề tài này. Tuy nhiên, Phó thị cứ nhìn chằm chằm khiến mồ hôi lạnh chạy dọc theo sống lưng, Cao thị gượng cười: “Ý của muội muốn nói, khai chi tán diệp vốn là chuyện trọng đại của Hoàng gia, huống chi hiện giờ điện hạ đã là Đông Cung trữ quân, Thế tử gia và Quận vương gia đều là đích tử của Vương phi, vấn đề hậu tự vô cùng quan trọng. Hiện giờ Thế tử gia sắp sửa thêm nhi tử thứ hai, trong khi dưới gối Quận vương gia vẫn trống trơn...”Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyeniii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.