Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Vinh Hoa Phú Quý - Phủ Thiên
Triệu Vương tới nhanh, đi càng mau.Một khắc trước các văn võ đại thần còn đắm chìm trong vụ Thái Tử mưu hại Hoàng đế, rồi bàng hoàng cảm khái khi được tin Triệu Vương tiếp mật chiếu chạy về kinh ngăn cơn sóng dữ; ngay sau đó, sáng sớm trong buổi triều hội, tin cấp báo từ Tây Bắc Tần Vương dấy binh được công bố, Hoàng đế ra lệnh cho Triệu Vương lãnh chức nguyên soái và Tổng binh Võ Ninh Hầu Cố Trường Phong trấn thủ Liêu Đông làm phó soái thảo phạt, sắc lệnh này khiến cả triều phải ồ lên ngạc nhiên. Thế mà Hoàng đế trên ngự tòa trông suy yếu nhưng vẻ mặt lại thật sự vui vẻ, nhìn Triệu Vương cũng không hề bực bội vì vừa lập công lớn lại bị giao phái một nhiệm vụ khổ sai, ngược lại cười tủm tỉm tiếp nhâm mệnh. Đồng thời trong buổi triều hội này, tin Hộ Bộ Thị lang Trương Tiết vinh thăng Thượng thư lại có vẻ bé nhỏ không đáng kể.Mãi đến khi triều hội kết thúc, đại đa số quan viên mới nghe từ miệng Lại Bộ Thượng thư Hạ Thủ Nghĩa và Hộ Bộ tân nhiệm Thượng thư Trương Tiết biết được, lần này hóa ra là Triệu Vương chủ động xin ra trận, hôm nay lập tức xuất phát, còn Thế tử Trần Thiện Chiêu lưu lại trong triều phụ tá Hoàng đế xử lý chính vụ, tuy không có danh giám quốc nhưng lại thật sự giám quốc. Mặc dù cũng có người kín đáo phê bình quyết định này nhưng tâm ý Hoàng đế đã quyết, Triệu Vương rõ ràng là trữ quân tương lai, dĩ nhiên không ai dám phát biểu lời gì mất hứng ngay tại thời điểm này.Đêm qua Chương Hàm mới nhận được tin, hôm nay sau khi cùng Trần Thiện Chiêu đưa tiễn Triệu Vương ra khỏi thành, lúc chạng vạng lại được Cố Thục Phi triệu vào Trường Ninh Cung. Mặc dù trước đó nàng đã từng tới nơi này nhiều lần, nhưng so sánh với lần đầu tiên dùng thân phận dưỡng nữ của Cố phu nhân bước vào, hoặc so với mấy lần dùng thân phận Triệu Vương Thế tử phi, hiện giờ thái độ mọi người trên dưới đều trở nên cung kính, ngay cả Cố Thục Phi thấy nàng vào noãn các cũng cười đứng lên nắm tay nàng dắt đến trường kỷ cùng ngồi xuống."Vốn cho rằng có thể hưởng những ngày thái bình, không ngờ Tần Vương lại thọc ra một vụ động trời." Cố Thục Phi hơi thở dài, sau đó mỉm cười: "Tuy vậy, Triệu Vương chính là chủ soái đầy kinh nghiệm, lần này xuất chinh tất nhiên có tin tốt.""Đa tạ nương nương cát ngôn, chỉ hy vọng trận binh tai này có thể sớm bình ổn."Lần này Chương Thịnh cũng theo đoàn quân, hơn nữa bản thân Triệu Vương quan hệ trọng đại, đương nhiên Chương Hàm thành tâm thành ý mong ước như thế; mà Cố Thục Phi nghĩ đến Nhị ca Cố Trường Phong vâng mệnh xuất chinh, trong lòng cũng hy vọng như vậy. Hai người có chung đề tài để mở đầu câu chuyện, Cố Thục Phi cùng Chương Hàm giống như đang nhàn thoại việc nhà, bà nhắc đến những chiến tích oanh liệt của Triệu Vương, dần dần mới dẫn tới chính đề."Kỳ này Cố Chấn bám theo Thái Tử... xem ta cứ quen miệng rồi nè, kỳ này hắn bám theo Cửu hoàng tử làm chuyện ngang ngược thương thiên hại lý, luận tội đáng bị trừng trị. Cố gia cho ra một đứa bại hoại như vậy, tuy Đại ca ta chỉ còn một nhi tử là hắn, ta cũng không mặt mũi nào cầu tình linh tinh gì đó. Ta chỉ hy vọng có thể niệm tình những người khác của Cố gia đều trung liệt, Thập nhị nương cũng từng tương trợ Triệu Vương vào cung gặp mặt Hoàng Thượng, mong cho Cố gia được bảo lưu tước vị Uy Ninh Hầu."Chương Hàm không ngờ Cố Thục Phi lại ở trước mặt mình khẩn cầu việc này, không khỏi sững sờ rồi uyển chuyển đáp: "Thục phi nương nương, vấn đề kế tục tước vị là đại sự của triều đình, nên do Hoàng Thượng làm chủ, Lại Bộ lĩnh mệnh. Thiếp thân chỉ là một giới nữ lưu, đâu dám nói hai chữ "cầu tình"?"Cố Thục Phi biết Chương Hàm tuy giỏi giang nhưng không hề thiếu cẩn trọng chút nào, lập tức thành khẩn nói: "Chỗ Hoàng Thượng đương nhiên ta sẽ tự mình đi cầu, nhưng càng quan trọng hơn nếu Triệu Vương hay Thiện Chiêu lên tiếng."Thấy Chương Hàm do dự, Cố Thục Phi xua tay phân phó cung nữ thái giám hầu hạ trong phòng đều lui ra, lúc này mới thở dài phân trần: "Hàm nhi, ta không coi con là người ngoài, dứt khoát nói thẳng với con. Cố gia có hai nhánh, bên Nhị ca con cháu thịnh vượng, trong khi bên Đại ca nhân khẩu điêu tàn, nói đúng ra chỉ vì năm đó Đại ca nghĩ sai nên hỏng hết mọi chuyện. Đại ca vẫn luôn chinh chiến bên ngoài, thường xuyên để Đại tẩu ở nhà phòng không gối chiếc. Sau khi Đại tẩu có đích trưởng tử, Lý di nương cũng có Cố Chấn, coi như được hai nhi tử. Không lâu sau khi Đại tẩu có Trừ nhi thì Đại ca được phong tước vị. Lúc ấy trong triều có một vị Quốc công qua đời, để lại nhi tử đích xuất vô năng trong khi nhi tử thứ xuất lại giỏi giang, kết quả tranh giành tập tước không dứt. Đại tẩu sợ Đại ca hàng năm bên ngoài, đến lúc đó cũng náo động ra chuyện tương tự như vậy, bèn năn nỉ ỉ ôi để Đại ca đồng ý không cho thiếp thất thông phòng sinh con."Chương Hàm vẫn luôn thắc mắc vì sao Nhị phòng Cố gia có chín nhi tử trong khi Đại phòng chỉ còn sống sót mỗi Cố Chấn, lúc này mới bừng tỉnh ngộ ra. Cố Thục Phi đã nghĩ nhất định phải giữ được tước vị Đại ca lưu lại, bèn tiếp tục một năm một mười kể hết: "Lúc trước nương vẫn luôn ở tại phủ Uy Ninh Hầu, tuy không hài lòng cho lắm với vụ Đại ca chỉ có hai nhi tử, nhưng bà lại rất thích đích trưởng tử Cố Dong của Đại ca, vì thế không nói thêm gì. Ngay cả vấn đề mời thầy dạy cho Cố Chấn, cũng vì Đại tẩu không để bụng, Cố Chấn lại được thân mẫu chiều chuộng nên bà cũng mắt nhắm mắt mở. Kết quả Cố Chấn vẫn luôn được Lý di nương nuôi dưỡng, không học được thứ gì tốt, lối sống "mèo mả gà đồng" thì không cần thầy dạy cũng biết. Ai ngờ cuộc đời thật quá trớ trêu, Dong nhi đang êm đẹp thì nhiễm bệnh thương hàn qua đời! Đúng lúc đó Đại ca từ nhiệm hồi kinh, vết thương cũ trên người vốn không ít, mà dưới gối chỉ có mỗi Cố Chấn không ra thể thống gì, khó tránh khỏi nảy sinh bất hòa với Đại tẩu."Nghĩ đến phu thê thời thiếu niên rất ân ái, Cố Trường Hưng hồi kinh bèn giải tán hết thị thiếp hầu hạ bên ngoài, nhưng vừa trở lại kinh thành thì người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, hơn nữa còn phải đối diện với tình trạng không người nối nghiệp, hèn chi Cố Thục Phi càng cảm thấy tạo hóa trêu ngươi, cười khổ nói: "Khi đã nổi lên bất hòa, chuyện lúc trước Đại ca vì Đại tẩu và Dong nhi cho các thị thiếp uống thuốc tuyệt tử không thể giấu được. Nương biết chuyện giận đến phát run, trách cứ Đại tẩu không biết đề phòng tai họa khi nó chưa xảy ra, cũng không biết sớm bồi dưỡng huynh đệ trở thành cánh tay đắc lực cho Dong nhi. Bà cảm thấy Cố Chấn không đủ tư chất để kế tục tước vị Uy Ninh Hầu, bèn đề nghị với Đại ca chọn một nhi tử của Nhị tẩu thừa tự vì đằng nào Cố Chấn cũng là thứ xuất. Đại tẩu biết được bèn thà chết cũng không đồng ý. Sau khi Đại ca qua đời, nương nản lòng thoái chí nên tùy ý để Đại tẩu cho Cố Chấn tập tước, dọn tới ở cùng Nhị ca và Nhị tẩu."Trước khi được gả cho Trần Thiện Chiêu, Chương Hàm đã ở Hồi Phương các trong phủ Uy Ninh Hầu một thời gian, biết nơi đó từng là viện của Cố Chấn, chỉ cảm thấy xa hoa lãng phí quá mức. Thế nhưng quan sát các viện khác trong phủ thì lại thấy đơn giản vô cùng, cho nên nàng vẫn luôn tò mò Uy Ninh Hầu Cố Trường Hưng thanh danh hiển hách là người thế nào. Nghĩ đến Cố Trường Hưng có thể đáp ứng yêu cầu như thế của thê tử thì phải công nhận ông ta là người trượng phu "trong trăm khó kiếm được một", rốt cuộc lại rơi xuống kết cục thảm như vậy, Chương Hàm chỉ cảm thấy trong lòng thổn thức không thôi.Đổ lỗi cho Cố Trường Hưng? Ông ta là võ tướng trấn thủ biên quan, dăm ba năm mới có thể về nhà một lần, đích thê và nhi tử đều phải để lại kinh thành, bên người có thị thiếp hầu hạ. Thế mà ông vẫn đáp ứng thê tử không sinh con là đã rất hiếm hoi. Đổ lỗi cho Hồ phu nhân? Đích thê nào lại không hy vọng cùng trượng phu một đời một đôi, càng không muốn tước vị tài sản của trượng phu bị nhiều nhi tử thứ xuất mơ ước. Hơn nữa, bổn phận làm thê là phải ở nhà dạy con phụng dưỡng bà mẫu, cuộc sống vất vả biết bao nhiêu, muốn yêu cầu điểm này đâu có gì quá đáng?Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyeniii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.