Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tử Thần Vương Phi: Lãnh Khốc Tôn Chủ, Mời!
_Huyên Hy cung_Hy phi cầm chén cháo loãng lên bực bội đập mạnh xuống rồi lại nhìn nó như có cừu thù đại hận nhấc lên một hơi uống sạch. Hy phi đặt mạnh xuống bàn "chết tiệt rốt cuộc là ai hạ độc bổn cung, nếu để bổn cung biết ta nhất định lôi hắn ra đánh trăm đại bản".Hy phi cũng thật không ngờ mình lại có ngày hôm nay, đường đường là thiên kim cao qúy, là nữ nhân được hoàng thượng sủng ái ấy vậy mà giờ như dân chạy nạn suốt ngày húp cháo loãng. Mỗi kia trời vừa tốt thì cứ tiêu chảy liên tục, vì toàn húp cháo loãng nên bụng vừa đau vừa mệt đến xuýt nằm bẹt trong nhà xí.Yến Nga thấy chủ tử nhà mình bực bội liền tới vuốt lưng an ủi "Nương nương xin người bớt giận, nếu nô tỳ biết ai hại nương nương khổ như vậy, nô tỳ nhất định sống chết với hắn". Hy phi hừ một tiếng trầm ngâm "là con tiện nhân vô sỉ nào? Vân phi? Thủy phi? Hay Kim qúy phi? Là ai nhỉ?"Yến Nga thuận tiện nói "nghe nói Hoa Mai và ba cung nữa thường hầu hạ bên người cũmg bị hạ độc, toàn thân nổi mụn nước hôi thối vô cùng". Hy phi sửng sốt "ngươi nói gì?" bỗng cô ta cười tàn ác "là ả tiện tỳ kia, chính là ả hại ta"Hy phi nghiến răng nghiến lợi "ả tiện tỳ vô sỉ đó lại dám hại ta, ta nhất...aaa đau bụng...Yến Nga mau mời thái y...a..." đang chửi nữa chừng cô ta bỗng ôm bụng kéo kéo Yến Nga. Yến Nga hoảng hốt vội đi tìm thái y___________________________________"Khanh Khanh hoàng thượng sắp hạ triều rồi đấy" Bạch Nhi kéo tay Lam Khanh Khanh thúc dục, "vội gì sắp xong rồi" nàng loay hoay ngồi trên bật thềm tô tô vẽ vẽ. "Hắn có về cũng không sao đâu đừng lo" Lam Khanh Khanh tiếp tục vẽ, thị vệ canh giữ bên ngoài ngự thư phòng chỉ biết lắc đầu, từ trước nay họ chưa thấy cung nữ nào như nàng.Phong Nguyệt Phủ Hàn hạ triều đi về ngự thư phòng cùng Phong Nguyệt Hoành Ân xa xa đã nhìn thấy hai bóng dáng nhỏ nhắn ngồi trên bật thềm. Phong Nguyệt Hoành Ân càng nhìn nàng càng cảm thấy con người nàng, thú vị "cung nữ kia làm gì thế nhỉ?".Lam Khanh Khanh đặt bút xuống giơ bức họa nàng vẽ hơn một canh giờ lên hài lòng nói "xong rồi người xem đẹp không?". Bạch Nhi nhìn ngang rồi nhìn dọc nghiên đầu qua nghiên đầu lại nhìn bức họa khó hiểu "đây là thứ gì?".Lam Khanh Khanh cười khanh khách "đây á gọi là thành phố hiện đại, có cao ốc rất rất cao xe chạy rất nhiều". Bạch Nhi chỉ vào chiếc xe ôtô với xe máy nàng vẽ hỏi "đây là xe á, nhìn thật giống cái hộp gỗ, còn này ngựa gì mà sao không có chân, ở đây sao toàn thấy núi không vậy". Nàng gõ đầu cô một cái "cái cô gọi là núi đó chính là nhà đấy ở đó có rất nhiều tầng, thú vị lắm đúng không?"Bạch Nhi gật gật đầu thú vị nhìn nhìn bức họa Lam Khanh Khanh vẽ không rời mắt.Phong Nguyệt Phủ Hàn cùng Phong Nguyệt Hoành Ân đi tới ra hiệu cho công công không cần thông báo đứng phía sau hai nàng nhìn bức họa Lam Khanh Khanh vẽ sống động như thật, như đem những thứ đó nhét vào tờ giấy.Phong Nguyệt Hoành Ân tò mò nhìn nhìn bất thình lình nói "lạ mắt thật", Lam Khanh Khanh cùng Bạch Nhi giật mình giấu bức họa quay lại nhìn mặt tái mét. "Hoàng...hoàng thượng vạn tuế vạn tuế" Lam Khanh Khanh và Bạch Nhi qùy xuống đồng thanh hành lễ trán toát cả mồ hôi.Phong Nguyệt Phủ Hàn ho khan một tiếng nói "dạo này có nhiều người lười biếng ăn lọc ngồi không nhỉ? Trẫm thấy nên đánh năm mươi đại bản", Phong Nguyệt Hoành Ân gật đầu "đúng vậy". "Ngươi tên gì?" Lam Khanh Khanh ngẩn đầu nhìn Phong Nguyệt Phủ Hàn đang nhìn mình đưa tay chỉ bản thân "nô tỳ?", "vậy ngươi nghĩ trẫm hỏi ai?"Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyeniii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.