Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Trọng Sinh Chi Ôn Uyển
Edit: Anglegirl LovelyPhát hiện không biết mình bị làm sao, cứ luôn nghĩ lạc đề. Nàng liền vội vàng suy nghĩ lại vấn đề chính. Suy nghĩ tại sao từng lão từng lão hồ ly tất cả đều muốn tới gặp mình làm cái gì? Kỷ đại nhân thật giống như muốn thông qua mình nhớ tới một người nào đó, không chỉ không có một chút cảm giác là ông ấy có ác ý, ngược lại còn có cảm giác yêu thương tràn đầy. Còn Đại tướng quân kia thì trên mặt luôn mang theo nụ cười hiền hòa thế nhưng lại chứa một bụng đầy toan tính, thích giả trư ăn cọp. Cho nên Ôn Uyển có thể khẳng định đó là một người đa mưu túc trí, hơn nữa dựa trên cảm giác của mình, hắn đối với mình thật ra là có ý niệm không tốt trong đầu.Những người này tất cả đều tìm tới mình rốt cuộc muốn làm gì? Ôn Uyển suy nghĩ mãi nhưng vẫn không nghĩ ra được nguyên do, cuối cùng đành phải bỏ cuộc. Những lão hồ ly này ai mà chẳng cáo già, không phải là những người nàng có thể đối phó được. Nếu như đấu không lại, mà nàng cũng không tính đấu, tránh né cũng không thành. Vậy thì nàng chỉ còn cách tiếp tục giả vờ ngu ngốc tiếp thôi.Dĩ nhiên, nàng cũng không có suy nghĩ là đi theo chân bọn họ để giao tiếp. Sau này, nếu ông ngoại hoàng đế không có cho gọi nàng thì nàng tốt nhất vẫn nên ít vào cung để tránh tiếp xúc với những lão nhân ấy thì hơn. Gặp những người ấy trong lòng nàng thấm đầy nỗi sợ. Cảm giác , cảm thấy sợ hãi, mặc dù nói ra sẽ bị người khác cười chê nhưng thật sự trong lòng nàng không nhịn được luôn có cảm giác lành lạnh. Ôn Uyển trong lòng thầm nghĩ có phải bởi vì lúc trước đã nghe được Lưu Thiến nói nhiều về tranh đấu nơi hoàng cung, nói rằng hoàng cung là chỗ giết người không thấy máu, giết người trong vô hình, lục đục nội bộ lẫn nhau, mỗi người đều treo trên người ba bốn khuôn mặt. Do đó nàng mới có bệnh sợ hoàng cung. Nếu không thì làm sao mà mỗi lần nàng nhìn bọn họ thì lông tóc lại dựng đứng lên hết cả.Cũng không biết có phải trực giác Ôn Uyển thật chính xác hay không nhưng vào ngày thứ hai, Đại tướng quân lại tới gặp hoàng đế để thay con trai út của mình cầu hôn nàng. Đại tướng quân cũng thật thông minh, nhớ lời hoàng đế đã từng nói nên liền nói chờ Ôn Uyển được mười lăm tuổi rồi hãy đính hôn. Ôn Uyển vừa hay tin tức hoa hoa lệ lệ lung túng. Trông Đại tướng quân có vẻ như sáu mươi tuổi có hơn, vậy chẳng phải nhi tử của hắn cũng phải hai mươi ba mươi rồi à. Muốn nàng thành thân với con hắn vậy thì chẳng lẽ hắn tính trâu già gặm cỏ non? Chẳng lẽ người nơi này ai cũng có bệnh yêu trẻ con?Sau khi qua điều tra mới biết được đứa con nhỏ nhất của Đại tướng quân cũng chỉ mới mười bốn, chỉ lớn hơn Ôn Uyển có bốn tuổi. Ôn Uyển nhẹ hạ mí mắt. Cho dù hợp tuổi với nàng đi chăng nữa thì nàng cũng không có hứng thú, còn không biết nhi tử hắn là cái loại gì nữa. Muốn kết hôn với mình cũng không phải là không thể, bất quá ít nhất phải tám năm sau rồi hãy nói. Chưa tới mười tám tuổi, nàng nhất định không lấy chồng. Điều kiện chữa bệnh ở nơi này yếu kém đến như thế, dù sao cũng phải đợi tới tuổi có thể sinh con rồi hãy thành thân. Nếu không chẳng phải là đang đùa với tính mạng của mình ư? Hơn nữa có thể đoán ra, với điều kiện của nàng thì điều này cũng không hề khó. Thôi, Dù đừng tự làm khổ mình, dù sao nàng cũng không lo, tất cả đều đã có ông ngoại hoàng đế làm chủ. Năm năm sau, ai biết sẽ thành thế nào. Đến lúc đó thì cứ định ra, mười tám tuổi rồi hãy thành thân.Hoàng đế thì chỉ cười ha ha, nói chờ Ôn Uyển mười lăm tuổi sau này rồi hãy nói. Nếu nhân phẩm tốt thì còn suy nghĩ đến. Đối với hoàng đế mà nói, đứa nhỏ mà mình yêu thích, có càng nhiều người đến cửa cầu hôn thì đây tuyệt đối là chuyện đáng tự hào.Kỷ lão đang kiểm tra việc học của Ôn Uyển trong một phòng nhỏ bên cạnh Dưỡng Hòa điện. Một già một trẻ phải nói là vô cùng thỏa chí. Ôn Uyển kể từ khi biết Kỷ lão chính là ngôi sao sáng trong văn học, lại là người mà lão sư nàng sùng bái thì nàng lại càng coi trọng những chỉ dạy của ông. Thái độ lại càng khiêm nhường.Kỷ Đại học sĩ hôm nay lại tiến cung. Bởi vì Kỷ lão cũng đã lớn tuổi, không thể thường xuyên vào cung. Dạo gần đây mới vào cung thôi, cũng đã mấy năm lão chưa hề tiến cung rồi. Lần này cứ cách ba ngày thì Kỷ lão lại vào cung một lần, còn vừa vào cung liền đến phòng nhỏ của Ôn Uyển, điều này tựa hồ có chút quái dị. Thử nghĩ nếu muốn kén dâu thì Kỷ gia cũng không có nam đinh nào phù hợp. Chẳng qua là hoàng đế trong thấy việc này liền rất vui mừng, đoán rằng chỉ có hoàng đế mới biết được ý nghĩa sâu xa trong việc này. Nhưng mà chuyện này người không nói nên cũng ai dám hỏi.Một hôm, trong khi Ôn Uyển đang luyện chữ thì Kỷ Đại học sĩ đi tới. Nhìn Ôn Uyển đang chuyên tâm luyện chữ thì lấy làm vừa lòng.Ở một bên vừa vuốt râu vừa cười ha ha hỏi “Ôn Uyển, nhìn con chắc vẫn chưa có tên tự, vậy để lão phu lấy tên tự dùm con có được hay không?”Ôn Uyển tự nhiên là mừng rỡ gật đầu, có thể để cho Kỷ Đại học sĩ vì mình mà lấy tên tự nếu lan truyền ra ngoài thì đó là chuyện vinh quang đến cỡ nào nha!“Phù Hề Nhược Thủy, tính tình của con uyển chuyển như nước ở Như Khê, đều giống như sưởi ấm lòng người. Lão phu lấy cho con tên tự là Phù Hề có được không?” Kỷ Đại học sĩ rất tự đắc nói.Ôn Uyển sau khi nghe xong, cẩn thận suy nghĩ một trận. Sau đó bút họa hồi lâu. Tỏ vẻ Phù Hề tựa hồ phi thường dễ nghe, nàng rất thích. Nhưng mà hai chữ này nếu giải thích kĩ thì nàng lại không thích. Phù Hề Phù Hề, dễ dàng làm cho người ta nghĩ đến đời người như cây Lục Bình trôi nổi, có thế lấy hai chữ khác hay không? Đổi gọi là Phất Khê có được hay không? Hai chữ này tựa hồ vừa dễ nghe lại vừa có ý nghĩa.Kỷ Đại học sĩ khóe miệng có chút co rút, nhưng lời Ôn Uyển vừa nói cũng không có chỗ nào để bắt bẻ được nên chỉ đành phải đồng ý. Ôn Uyển cảm giác được chỉ trong nháy mắt ấy Kỷ lão có chút đau đớn. Làm cho nỗi nghi ngờ của Ôn Uyển lại càng sâu hơn. Tình trạng này rốt cuộc là có bí mật gì nha? Thật là bên trong hoàng cung đâu đâu cũng toàn là bí mật.Hoàng đế sau khi biết chuyện liền cười lớn. Cho tới bây giờ còn chưa có người nào dám phản bác lại Kỷ Đại học sĩ cả. Từ trước tới nay Ôn Uyển có thể được coi như người thứ hai.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyen.info , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.