Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Tô Du Du ngày càng suy yếu, rõ ràng cực kỳ đau khổ, nhưng ở trước mặt Tô Thương, cô bé từ đầu đến cuối luôn giữ lại nụ cười, không muốn để cho cha mình nhìn thấy dáng vẻ đau khổ của mình, tránh để cho cha thương tâm. <"Du Du!" Tô Thương hạ giọng gào thét, sau đó hít một hơi thật sâu, nghiêm túc nói: "Con trước tiên đừng có nói gì nữa, ở chỗ này mà nhìn xem, cha sẽ đánh bại người xấu này cho con!" Advertisement"Cha, nhanh chạy đi, cha không đánh lại ông ta..." Tô Du Du mặt mũi tràn đầy lo lắng khuyên Tô Thương. "Tin cha đi!" Tô Thương lộ ra một nụ cười ấm áp, nhẹ nhàng để Tô Du Du nằm xuống đất, sau đó đứng lên, ánh mắt nhìn vào Đoàn Tứ Hải, trong mắt chứa đầy sát ý, quát lên nói: "Ông tự ý xông vào nhà họ Tô, đả thương tất cả mọi người, bây giờ là đả thương Du Du, tôi muốn không chết không yên thân!" Nói xong, Tô Thương liền từ trong vòng tay lưu trữ, lấy ra chìa khóa của Đông phủ, đồng thời đem chìa khóa của Đông phủ ném giữa không trung. Vù! Sau đó, Tô Thương bắt đầu đưa chìa khóa của Đông phủ nhập vào linh khí của mình. "Ha ha." Đoàn Tứ Hải thấy thế, lại lơ đễnh, ánh mặt lộ ra một vẻ khinh miệt, cười lạnh lùng nói: "Chỉ là bại tướng dưới tay tôi mà thôi, còn dám mở miệng ngông cuồng sao, đúng là con vịt chết vì mạnh miệng, cũng được thôi, chính là lúc này, cậu..." Đang nói, Đoàn Tứ Hải đột nhiên im lặng dừng lại, sắc mặt bỗng nhiên khó coi hơn, ánh mắt nhìn vào phía trên chìa khóa của Đông phủ. Bởi vì ông ta mơ hồ nhận ra, vật này làm chính mình cực kỳ bất ổn.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyeniii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.