Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Vương Dương Minh nhìn vào huyết vụ tản ra trước mắt, khóe miệng lộ ra một nụ cười mang vẻ ẩn ý, tự lẩm bẩm: "Tô Thương, Tô Thương, đó cũng không phải là kết thúc, mà là đang bắt đầu, là một khởi đầu mới, nhưng mà thời gian không nhiều lắm đâu." "Ý chí thiên đạo, tổ chức thần bí...ha ha, trong vũ trụ này, người có tư cách để tấn cấp lên trên cảnh giới tiên đế, luôn bị bọn họ khống chế lại." Vương Dương Minh ngẩng đầu, nhìn theo hướng lên bầu trời, lẩm bẩm nói: "Mình tư chất ngút trời, vẫn luôn kiên định cho rằng, bằng vào thiên phú cùng với sự cố gắng của bản thân, nhất định có thể đạt được cảnh giới phía trên cảnh giới tiên đế." "Vì thế, mình không khuất phục với ý chí thiên đạo, không khuất phục dưới bất kỳ thế lực nào, liều mạng khổ tu, chỉ vì chứng kiến cảnh giới bên trên cảnh giới tiên đế" "Nhưng kết quả là mình vừa phát hiện, thiên môn đã bị đóng lại, bị người khác cố ý khống chế, ngăn cản tu sĩ trong thiên hạ, càng tiến thêm một bước, chỉ có thể trở thành bọn họ, nhận được sự cho phép của họ, mới có thể mở ra thiên môn." Vương Dương Minh nói tiếp: "Thiên môn không mở, cho dù là người có kinh tài tuyệt diễm, cho dù người có một không hai, đều không thể phóng ra một bước cuối cùng, đây là sự chèn ép duy nhất, giống như người tu chân cảnh giới luyện khí, bất luận thế nào cũng không thể tạo thành uy hiếp cho những tu sĩ cảnh giới Nguyên anh." "Cuối cùng, mình phải khuất phục, bắt đầu nếm thử tiếp cận ý chí thiên đạo, tiếp cận cái tổ chức thần bí kia." Vương Dương Minh lộ ra một nụ cười, khẽ cười nói: "Giờ này phút này, cuối cùng mình cũng thành công, rất nhanh sẽ có thể bước vào thiên môn, tấn cấp lên cảnh giới phía trên rồi." "Ý chí thiên đạo, qua hôm nay, ý chí thiên đạo ở mảnh tinh vực trái đất này, chính là mình rồi." Vương Dương Minh cực kỳ tán thưởng bầu trời đêm vô tận, trong mắt lộ ra thần sắc tham lam. Ngay sau đó. Ông ấy thu hồi ánh mắt, nhìn về phía thi thể của Thiên Sơn Tuyết cách đó không xa, biểu cảm cực kỳ phức tạp. Ngay lúc nãy, Vương Dương Minh tự ta chặt đứt cổ của Thiên Sơn Tuyết, Thiên Sơn Tuyết xinh đẹp như vậy, hơi thở hoàn toàn không còn nữa, bây giờ chỉ là một cái xác lạnh như băng mà thôi. "Hiên Viên thần am, cũng không khác gì, thời gian cũng gần như vậy, hy vọng bà có thể giúp thêm một chút sức lực cho tôi."Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyeniii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.