Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Thập Niên 70: Là Mẹ Kế Không Phải Chị
Lý Nhị Hoa không khỏi nghĩ thầm: Nếu bà còn trẻ, nếu bà mới chỉ hai mươi mấy tuổi đầu, bà cũng muốn gả cho cậu ta.Một gánh nặng có tính là gì, năm cái bà cũng không ngại.Lý Nhị Hoa quay đầu lại hung hăng trừng mắt lườm Khương Hồng Bình, thầm mắng đứa con gái này không biết cố gắng gì cả.Lúc này Khương Hồng Bình đang đứng ở gần ngưỡng cửa, ngỡ ngàng nhìn người đàn ông bên cạnh cha mình, không chú ý tới ánh mắt của Lý Nhị Hoa.Khương Truyện Phúc ngượng ngùng cười, đứng trước mặt người thanh niên trẻ hơn mình hai, ba mươi tuổi này khiến ông cảm thấy căng thẳng hơn là đứng trước mặt quan huyện gấp bội lần.“Đứng ở cửa như này làm gì, nào, chúng ta vào nhà nói chuyện.”“Hồng Bình, mau đi gọi chị con lên đây.”Khương Truyện Phúc làm động tác mời: “Nào, tiểu đoàn trưởng Tề, xin mời vào nhà.”Tề Hành gật đầu, đi theo vào trong nhà.Khương Hồng Bình mất hồn mất vía phi thẳng vào trong phòng ngủ: “Chị, người ta tới rồi, cha gọi chị ra ngoài đấy.”Khương Song Linh liếc nhìn em họ một cái, trái tim loạn nhịp, cô cũng nghe thấy động tĩnh bên ngoài, liền biết là người đã tới, nhưng Khương Hồng Bình lại bày ra bộ dạng này là có ý tứ gì?Vị tiểu đoàn trưởng Tề kia có vấn đề sao?Thế nhưng chuyện gì đến cũng đã đến, có vấn đề hay không thì cũng phải gặp mặt, Khương Song Linh hít một hơi thật sâu, đứng dậy đi ra ngoài.Khương Hồng Bình nhìn bóng lưng cô rời đi, trong đầu lại không tự chủ được mà hiện lên dáng vẻ của người đàn ông vừa rồi.Gặp lại gương mặt đó sau hơn 30 năm, mặc dù đã chuẩn bị tinh thần từ trước nhưng Khương Hồng Bình vẫn không khỏi lặng lẽ thở dài: Má ơi, người này đẹp trai thật đấy.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyeniii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.