Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Sự Ấm Áp Của Tổng Giám Đốc Ác Ma
“Ừ, dù sao cũng không có gì nghiêm trọng, cả ngày ở trong bệnh viện, bí bách chết đi được. Chủ yếu nhất là, tôi không thể lúc nào cũng có thể nhìn thấy em, tôi nhớ em, nhớ tới mức tim gan đảo lộn rồi!”
Mẹ ơi, nói nghiêm trọng thế, tim gan đảo lộn rồi sao? “Đừng, anh đừng có như thế, tôi không gánh vác nổi.” “Bé con, em có nhớ tôi không? Tôi muốn gặp em, bây giờ tôi muốn gặp em ngay! Em ở đâu thế? Vì sao tôi không thấy em ở quán?” Quán? (⊙_⊙) Tiêu Mộng ngạc nhiên tới ngây người. Quán? Lẽ nào… “Giờ anh đang ở Dạ Mị sao?” “Ừ, đúng thế, tôi có hai người bạn phải đi xa một chuyến, vừa khéo tôi cũng xuất viện nên tụ tập với nhau, định chơi đùa một buổi, tôi muốn giới thiệu em với bọn họ nên chọn tụ tập ở Dạ Mị. Tôi tới liền tìm em, bọn họ nói em vẫn chưa tới làm, bé còn à, sao em còn chưa tới? Em mà còn không tới, chồng em đây sẽ nhớ chết mất!”“Cậu Kim à, chúng ta gặp mặt rồi nói, được không, gặp mặt rồi nói.” “Được được được, nghe lời bé con nhà tôi, tôi chờ em ở Dạ Mị! Em đến mau nha, tôi đã chém gió với đám anh em rồi, sẽ giới thiệu người phụ nữ của tôi cho bọn họ.” Tiêu Mộng nào còn có tâm tình nói thêm gì với Kim Lân nữa, nhanh chóng ngắt máy. Chết mất, thật là đáng sợ, vì sao cái tên điên Kim Lân này bám dính như thế chứ? Ai là bạn gái của anh ta chứ, sao anh ta có thể tùy tiện nhận người thân như thế chứ? Tiêu Mộng quay về chỗ ngồi, cả người toàn mồ hôi lạnh, bị Kim Lân quấy nhiễu như thế, hay lắm, không còn muốn ăn chút nào. “Điện thoại của ai mà nói chuyện lâu như thế?” Cuối cùng Trần Tư Khải cũng không bình tĩnh nổi, âm trầm hỏi. “Hả?” Tiêu Mộng trợn tròn mắt: “À, một người bạn.” Cô hời hợt qua quýt. Hiển nhiên Trần Tư Khải rất không hài lòng với đáp án này, hừ lạnh một tiếng: “Bạn gì mà đáng để em chạy xa như thế để nói chuyện? Hơn nữa còn bí mật như thế nữa?” “Chuyện phụ nữ với nhau, cũng lằng nhằng lắm, không phải là sợ ảnh hưởng tâm tình ăn uống của anh sao?”
“Là cái tên Mạc Sùng Dương kia hả?” “Hả? Anh bảo ai cơ?” Tiêu Mộng trợn tròn mắt, không dám tin mà nhìn Trần Tư Khải: “Sao anh lại biết tên đàn anh của tôi?” Trần Tư Khải hung dữ cười lạnh: “Quả nhiên là anh ta!”
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyeniii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.