Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Sinh Con Thời Mạt Thế
Tô Tô liếc nhìn rồi vào phòng ăn. Khi cô về phòng, Mộc Dương đã ôm Tiểu Ái ngủ trên giường, còn Tiểu Ái vẫn đu đưa đôi bàn tay bé xíu cầm đồ chơi gỗ, mở to mắt ê a.Một con rắn nhỏ màu đỏ ló đầu ra từ váy con bé, lè lưỡi với Tô Tô rồi lùi lại. Trời rất lạnh, con rắn nhỏ như nó cần ngủ đông!“Chán à? Con chán không?”Tô Tô khẽ cười hỏi Tiểu Ái. Tiểu Ái đu đưa đồ chơi nhìn mẹ. Tô Tô bế con bé ra khỏi tay Mộc Dương, đắp chăn cho thằng bé rồi nói với con gái:“Tranh thủ hôm nay không có ai canh, mẹ đưa con ra ngoài chơi nhé!”Cô để lại tờ giấy thông báo mình và Tiểu Ái ra ngoài chơi rồi mở tủ lấy chiếc ba lô đã sắp xếp sẵn đồ từ bao giờ, đặt Tiểu Ái vào địu đeo lên người rồi kiếm cái thảm dày bọc quanh người Tiểu Ái.Bình thường không có Diệp Dục thì cũng có cha mẹ, hoặc thậm chí là những người trong thôn cũng canh chừng cô. Vì thế Tô Tô rất khó chạy ra ngoài. Hôm nay quả là thiên thời địa lợi nhân hòa, để Mộc Dương mệt mỏi canh cô, chẳng nhẽ cô lại bỏ phí một cơ hội tốt như vậy.Cha Tô đã cho xây lưới điện ngoài tường rào thôn Bát Phương, đồng thời tường rào cũng cao gấp đôi. Tô Tô không thể nghênh ngang bỏ ra ngoài trước mặt bao nhiêu người nên khi đến chỗ chân tường, Tô Tô ngẩng đầu nhìn từng vòng sắt, hít thật sâu rồi nói với Tiểu Ái đang ngủ say:“Đi. Không làm khó mẹ được. Mẹ đưa con qua!’Tô Tô đi vào một căn biệt thự không người gần tường rào, trèo lên nóc nhà rồi lùi lại một khoảng cách khá xa, bắt đầu chạy trên nóc biệt thự nhảy sang phía bên kia tường rào. Mới qua được một đoạn, Tô Tô đã rơi xuống. Một khối băng nổi lên từ mặt đất, Tô Tô giẫm chân lên nhảy về phía trước, một khối băng khác lại xuất hiện. Cứ mấy bước liền như thế, chẳng mấy chốc cô đã nhảy qua tường rào và lưới điện.Bên ngoài tường rào toàn là lùm cây biến dị. Mùa đông đến, những lùm cây này đã thay lá từ sắc tím thành xanh biếc, khi gặp con mồi vẫn vươn gai nhọn ra tấn công được nhưng tốc độ đã kém đi rất nhiều.Có điều giờ thôn Bát Phương không dựa vào lùm cây biến dị để đối phó với nguy cơ. Phía bên ngoài, Mộc Dương đã thành lập không ít đội ngũ bảo vệ thôn, những nguy cơ tương tự đã có các đội này giải quyết.Những người này chỉ ở phía ngoài lưới điện, không đi qua sương mù. Trương Văn Viễn mới là người phụ trách đời sống phía trong lớp sương mù.Tô Tô nhảy rất cẩn thận, không gặp phải người nào. Cô địu Tiểu Ái trên lưng ra khỏi sương mù, dựa vào năm giác quan tiến thẳng về phía trước, chẳng lâu sau đã ra được bên ngoài!Để mọi người trong thôn dễ dàng ra ngoài, họ đã tạo vài dấu hiệu dọc đường nhưng chỉ có người của thôn Bát Phương mới nhận ra. Khi quay ngược lại, họ cũng chỉ cần tìm những dấu hiệu đó và điều chỉnh theo hướng tương ứng là nhận ra đường vào thôn.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyeniii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.