Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Sinh Con Thời Mạt Thế
Ba dị năng giả trong xe gồm hai nam một nữ, còn có một người đàn ông bình thường cầm vũ khí, trông mặt ai nấy đều ghê gớm khó chơi. Họ nhìn thấy ở trạm xăng dầu đằng xa có một nam một nữ - cô gái còn ôm đứa bé – ngồi ăn gà nướng.Trong mạt thế có thể thoải mái như vậy chắc chắn không phải người bình thường. Ba người đó hiểu rõ điều này nên chỉ dừng xe rồi vào cửa hàng tiện lợi của trạm xăng tìm chút đồ, không hề để ý đến Tô Tô và Trương Văn Viễn.Ban đầu Trương Văn Viễn cũng hơi lo lắng nhưng thấy Tô Tô cứ thản nhiên ngồi ăn, không để ý đến đám người kia nên anh ta cũng thoải mái hơn. Tô Tô là người có dị năng cao như vậy, đây lại gần thôn Bát Phương, không việc gì phải sợ.Hai người ăn uống no say thì Tiểu Ái cũng thức giấc vì đói, bắt đầu khóc rấm rứt. Tô Tô ôm con bé về phòng cho bú mẹ. Trong mấy người kia, có người tò mò thích tán phét nên hỏi Trương Văn Viễn:“Này người anh em, anh từ đâu đến thế?”Trương Văn Viễn quay đầu nhìn, mọi người càng hoảng hốt, chợt nhận ra người đàn ông trông có vẻ nhát gan luống cuống này cũng là một người có dị năng giả. Người đặt câu hỏi tỏ ra cung kính hơn hẳn:“Thưa anh, anh là người nơi nào?”Trương Văn Viễn phân vân không biết nên trả lời không, mấp máy môi rồi lại quay đi ném xương gà trong tay xuống đất. Nếu anh cho họ biết mình đến từ thôn Bát Phương có khi lại xảy ra chuyện không hay, giờ đâu thiếu người sống sót muốn đến chỗ bọn họ!Một lát sau, đám người cảm thấy thật vô vị khi Trương Văn Viễn không để ý đến họ, họ không thể cứ hào hứng một phía mãi được. Dù sao bọn họ cũng có ba dị năng giả trong nhóm cơ mà. Đám người đó quyết định nghỉ ngơi ở trạm xăng dầu, trò chuyện với nhau.Tô Tô vừa cho con bú, vừa chọc tay lên đầu con Chíp Bông. Chíp Bông né tránh, Tô Tô càng muốn tấn công. Hai bên tôi tránh tôi né, tiện thể Tô Tô dỏng tai lên hóng chuyện của nhóm người kia.Từ câu chuyện của họ, Tô Tô biết được phía tây bắc của thôn Bát Phương có một căn cứ người sống sót, dường như đang định thiết lập khu an toàn vì họ đang phát triển theo hướng đó. Nhóm người này ra ngoài làm nhiệm vụ tìm kiếm đồ đạc.Hiện nay, người lãnh đạo căn cứ đó chính là kẻ nhân dịp Tô Tô sinh nở định chiếm thôn Bát Phương – Lý Oánh. Căn cứ của Lý Oánh giờ có khoảng vài chục nghìn người.Cái cô Lý Oánh này lại ngoi lên được nữa rồi!Tô Tô cười gằn. Mấy ngày qua cô sống thoải mái, quên hẳn Lý Oánh. Không ngờ hướng tây bắc Tương thành toàn sa mạc hoang vắng, chẳng biết Lý Oánh bản lĩnh thế nào mà lại phát triển được thành chục nghìn người. Nhưng dù thế nào, chuyện này cũng không che giấu được việc Lý Oánh từng lợi dụng lúc người khác gặp khó khăn để thôn tính thôn Bát Phương của cô.Vì thế, Lý Oánh tìm đồ thì OK thôi, tìm đồ còn hướng về thôn Bát Phương làm gì?Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyen.info , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.