Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Sinh Con Thời Mạt Thế
Kiều Tư chỉ lo cho bản thân mà mặc kệ đứa bé, đám Cát Bát Thiên chẳng biết làm thế nào đành đút nước lọc bằng thìa cho cậu chủ nhỏ. Đứa bé uống nước xong chỉ yên được một chút rồi lại bắt đầu khóc. Mọi người không biết phải giải quyết như thế nào.Cuối cùng, tất cả bàn bạc với nhau, quyết định để Cát Bát Thiên ôm cậu chủ khóc lóc ầm ĩ đến sơn trang Bát Phương. Dù sao chỗ Tô Tô cũng có nhiều trẻ con, người ta có kinh nghiệm chăm trẻ.“Tạm thế này nhé. Giờ tôi mang cậu chủ sang kia hai ngày. Bảo cô chủ nghỉ ngơi đầy đủ, mấy hôm nữa bắt đầu làm việc.”Lý Minh Chi không muốn nói thêm với Cát Bát Thiên, cũng không muốn nghe kết luận của Cát Bát Thiên. Với biểu hiện của Kiều Tư mấy ngày nay, Lý Minh Chi có thể kết luận rằng bất cứ chuyện gì liên quan đến Kiều Tư cũng có thể khiến người ta tức chết.Cô tay trái ôm đứa trẻ đói quá khóc lả cả người, tay phải bế thêm một đứa đang nằm bò trên thảm rồi vội vàng chạy lên tầng ba. Cát Bát Thiên vội vàng định lao theo nhưng bị anh Bảo đưa tay ra cản.Anh Bảo cười nhe nhởn, “Này này, trên kia toàn phụ nữ, người già và trẻ con, không dễ mà vào đâu. Người ngoài như chú em nên tự giác thì tốt hơn.”“Cậu chủ nhà chúng tôi…”Cát Bát Thiên lo lắng ngẩng đầu nhìn Lý Minh Chi đang ôm hai đứa bé lên, trên tầng có Tô Tô ưỡn cái bụng to, mặc váy bầu dài tay, tóc kẹp hờ.Tô Tô đi giày búp bê vải mềm, bước một bước xuống bậc thang, cười nhìn Cát Bát Thiên, “Chúng tôi chẳng làm gì cậu chủ nhà các anh hết. Một đứa bé như thế, cho nó ăn no mặc ấm xong thì làm gì được nữa?”Sau đó, Tô Tô lại tiếp tục đi xuống và dặn dò anh Bảo, “Nếu Cát Bát Thiên đến, anh bảo đại ca anh mang sổ sách ra cho anh ta nhìn xem Kiều Tư thiếu sơn trang Bát Phương của chúng ta bao nhiêu tiền thuốc, à đúng rồi, còn phải cộng cả tiền đồ dùng nữa.”Bảo là không chuẩn bị bình sữa cho con nghe còn có lý, vì dù sao bên Kiều Tư cũng không có phụ nữ, có lẽ đến giờ cô ta cũng chưa bao giờ nghĩ đến việc tự chăm sóc con của mình, không biết rằng bé con cần bình sữa cũng dễ hiểu.Nhưng cô ta thậm chí không sắm cả quần áo cho đứa bé!!!Thế này thì hơi quá thật. Vừa rồi Tô Tô thấy Cát Bát Thiên ôm đứa bé da dẻ đỏ ửng bọc trong áo khoác đàn ông trưởng thành, cô thấy cậu bé này quá đáng thương. Rõ ràng là mang mệnh thiếu gia, thế mà bị mẹ nó hành cho không bằng cả thằng ăn xin.Ở sơn trang Bát Phương, Tô Tô thật ra không tính toán với người ngoài nhiều như vậy. Ngoài Kiều Tư ra, ở đây còn có bốn người phụ nữ có thai đang chờ sinh. Tô Tô không tính phí thai sản của họ, càng không lấy tiền chữa bệnh.Nhưng chẳng phải Kiều Tư được yêu lắm sao? Kiều Tư có tiền mà? Kiều Tư còn nói cha nuôi cô ta rất ghê gớm nhé? Công chúa lắm tiền như vậy mà Tô Tô không cố gắng “vặt tận xương” thì thật là có lỗi với tiền nhà Kiều Tư nhỉ? Được rồi, mạt thế rồi, tiền không còn là tiền nữa, đồng tiền thông dụng giờ là tinh hạch.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyeniii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.