Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Sinh Con Thời Mạt Thế
Nhóm vệ sĩ hoàn toàn không nhúc nhích. Bọn họ không nhúc nhích, Tô Tô vẫn tức giận xông về phía Kiều Tư đang làm bộ đáng thương, quát:“Cút! Cô mang người của cô cút khỏi thôn Bát Phương nay lập tức, cút về chỗ Sở Hiên! Ban đầu tôi thấy cô sắp sinh, nghĩ cho cô ở chỗ này hai ba ngày cũng được, nào ngờ cô lại không biết điều, khóc tang cha cô à? Phiền chết đi được, cô có cút ngay đi không? Không cút để tôi cầm chổi đuổi phải không???”Trên đời này có một loại người, rõ ràng là bọn họ đòi hỏi quá đáng trước, bị người ta từ chối lại ra vẻ mình bị bắt nạt, bộ dạng nhu nhược không nơi nương tựa để được người đời thương xót, làm cho người ta cảm thấy tất cả đều là lỗi của Tô Tô, là Tô Tô không đúng ỷ thế hiếp người.Nói thật, Tô Tô rất căm hận loại người này, vốn dĩ cô bầu Tiểu Ái to rồi, tâm tình không được ổn định. Lúc này nghe Kiều Tư khóc huhu, chẳng khác nào tiếng vo ve của ruồi nhặng, làm Tô Tô đau đầu.Cô quát Kiều Tư xong, quay người đi tìm chổi thật.Kiều Tư càng khóc to hơn, vừa khóc vừa kéo tay áo của vệ sĩ như vừa chịu sự đối đãi kinh khủng nào đó, sau đó cô ta trốn sau lưng vệ sĩ, đau lòng nói:“Tôi, tôi chưa nói gì cả, tôi… ở đây đáng sợ quá! Chúng ta mau đi thôi, hu hu hu, anh ơi, anh đang ở đâu? Bao giờ anh mới tới đón em?”Cô ta giống như người làm từ nước, lúc đầu còn cao ngạo, diễu võ giương oai bắt đám trẻ nhường chỗ cho cô ta. Có lẽ tính khí của Tô Tô không tốt lắm, Kiều Tư liền suy sụp, khóc rấm rứt không ngừng. Cô ta khóc đỏ cả mắt, nấp sau lưng dị năng giả, dáng vẻ sợ hãi.Có vẻ đám vệ sĩ nhìn thấy bộ dáng đó của Kiều Tư nhiều, miễn dịch rồi, im lặng cầm đồ đưa Kiều Tư đi, chỉ để lại một tên vệ sĩ đứng đó. Chờ tới khi Tô Tô đi tìm chổi trở về, liền chân thành cúi đầu xin lỗi:“Xin lỗi, cô chủ nhà chúng tôi là người từ nhỏ đã không phải lo nghĩ chuyện gì nên không hiểu chuyện. Vô cùng xin lỗi vì đã gây phiền phức cho cô.”Tô Tô một tay cầm chổi, một tay chống nạnh, nhìn thái độ chân thành của vệ sĩ, cười gằn:“Tính tôi từ trước tới nay đã không tốt rồi, có hơi hướng suy nghĩ thuận tôi thì sống, chống tôi thì chết. Nếu các anh nghe lời, ngoan ngoãn ở đó cho tôi thì đổi chỗ ở cho các anh cũng không sao, nhưng cô chủ không hiểu chuyện nhà các anh vừa nhìn đã biết là người thích gây sự, không chừng sau này lại nói gì đó với cậu chủ nhà các anh về chỗ chúng tôi. Nếu các anh không đi, chẳng lẽ muốn tôi lành làm gáo vỡ làm muôi, giết người diệt khẩu để tìm một lối thoát bình yên sao?”Đại khái cô bị Kiều Tư biến thành con người độc ác, hành hạ người khác làm vui. Nghe Sở Hiên nói về thân phận bí ẩn, tôn quý vô cùng của Kiều Tư, Tô Tô cũng không biết mình có thắng được bệ đỡ của Kiều Tư không. Trước mắt là tình hình hôm nay, Kiều Tư đã ghi thù cô rồi, sau này mâu thuẫn càng nhiều hơn, nếu không mau chóng đuổi cái miếng kẹo mạch nha này đi, chỉ sợ sau này lại thành đại họa.“Chuyện này…” Vệ sĩ có vẻ khó xử, cúi đầu, dè dặt, “Điều này xin cô yên tâm, cậu chủ nhà chúng tôi và cả nhà cậu chủ đều hiểu tính cách của cô chủ. Mọi người đều là người thấu tình đạt lý, nếu sau này cô chủ cố tình làm khó cô, cậu chủ sẽ không tin lời nói một phía của cô chủ.”Tô Tô nghiêng đầu, trong tay vẫn cầm chổi không buông, dáng vẻ “Tôi cũng không tin lời nói một phía của anh” nhìn tên vệ sĩ, vệ sĩ đó cúi gập người, lấy một túi tinh hạch to ở vali bên cạnh chân mình, để vào trong lòng anh Bì đứng ở đằng sau Tô Tô, rồi cười nói với Tô Tô:Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyeniii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.