Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Quan Lộ Thương Đồ
Trần Tĩnh ngồi chỉ chốc lát, liền muốn cáo từ ra về, Hứa Tư nói: - Đã nói là đêm nay ở lại đây mà, sao lại còn muốn ở khách sạn? ngày mai tôi cũng về Hải Châu, còn phải ngồi nhờ xe của cô đấy.- Đúng vậy, đúng vậy. Trương Khác nói: - Lầu hai có một phòng vốn dùng để làm phòng khách, phòng đó có ghế sofa, mở rộng ra là một chiếc giường. Để tôi giúp chị đi trải chăn.Trương Khác vừa nói đã chạy xuống lầu giúp Trần Tĩnh trải giường rồi. Trương Khác mới bưng chăn đi ra thì Hứa Tư đã từ phía sau đi tới cười véo y: - Tiểu vô lại, cậu mặt dày ở chỗ này làm cái gì? Ban đêm lạnh như thế, chị và Trần Tĩnh ngủ cùng một chăn là được rồi.- Quan hệ giữa hai chị lúc này trở nên mật thiết thế rồi? Trương Khác đặt chăn lên ghế sofa, ưỡn mặt cười nói: - Đan Thanh cũng biết em ngủ ở đây, chung quy không thể để cho chị ấy biết em bị một phụ nữ khác đuổi ra ngoài mà.Hứa Tư trợn mắt nhìn Trương Khác, cũng hết cách, đành giúp y trải chăn. Mặc dù Hứa Tư cùng Địch Đan Thanh ở chung không ngại, nhưng ít nhiều trong lòng có chút mâu thuẫn, căn nhà gỗ ven hồ này cô chưa từng mời Địch Đan Thanh qua làm khách, thực sự là đuổi Trương Khác trở lại, để Địch Đan Thanh biết là mình cho Trần Tĩnh ngủ lại ở chỗ này, có thể sẽ nảy sinh khúc mắc. Trải giường xong, Hứa Tư vỗ người đứng lên, chỉ vào giường và Trương Khác: - Tối nay cậu ngủ ở đây.Trương Khác vô lại nở nụ cười, liền tiến tới ôm Hứa Tư vào lòng: - Cũng phải xem bản thân Trần Tĩnh có không biết xấu hổ khách lấn át chủ hay không chứ!Hứa Tư bực tức trừng mắt với Trương Khác, cùng tên vô lại này đôi khi không thể nói lý. Hứa Tư lấy tay chống ngực Trương Khác, giãy khỏi lòng y, chốc lát còn nói thêm: - Vừa rồi ở bên hồ, cậu cố ý ngồi bên phải Trần Tĩnh, có phải là giúp người ta cản gió có phải không?- A, có sao? - Trương Khác giả vờ hồ đồ hỏi.- Cậu biết quan tâm như thế cũng rất tốt. Hứa Tư thân mật vỗ vỗ má y: - Chỉ là người như cậu sẽ rất dễ làm cho nữ nhân thích, đến lúc đó, cậu không phải lại phải cắt thêm một miếng thịt ra ngoài?- Nhìn mình bị cắt mỗi nơi mỗi khúc, thực sự là đáng thương... Trương Khác ra vẻ đáng thương, y quả thật còn chưa dám tùy tiện đi trêu chọc Trần Tĩnh.- Được tiện nghi còn khoe mã!Hứa Tư cười mắng, rồi cùng Trương Khác dắt trên đi lên lầu.------------ Trương Khác biết tin tức Bộ Thông tin lần này mở rộng lỗ hổng là từ chỗ thứ trưởng Bộ Thông tin Dịch Vân Phi, hắn cũng không thể đem một số khúc chiết phía sau màn phỏng đoán được phân tích cho Trương Khác nghe qua điện thoại, dù sao hắn không phải là thứ trưởng phân công quản lý mảng này, nhưng sau khi Trần Tín Sinh, Tô Tân Đông cùng Tiêu Thụy Dân gặp mặt, mới từ trong miệng Tiêu Thụy Dân chứng thực suy đoán trước đó của Trương Khác.Căn gác trên tầng đỉnh của căn nhà gỗ ven hồ là một không gian trống trải nghiêng một góc 25 độ do các song cửa sổ lắp nghiêng cấu thành, giá sách hình ô vuông đỏ đen phủ kín hai bên tường, từ thang cuốn đi lên, trên sàn nhà ngoại trừ tường hình cung mà đặt một bộ ghế sofa, ngoài ra không có đồ đạc gì khác, trên sàn nhà trải thảm thảm màu xi-măng, ba ly thủy tinh chân cao cùng một bình rượu đỏ đang mở đặt ở trên sàn nhà, Hứa Tư cùng Trần Tĩnh ngồi ở trên thảm nhung, Trương Khác đứng ở phía trước cửa sổ tiếp điện thoại của Trần Tín Sinh.- Ừm, khi phía trên phê giấy phép phát xuống, ngay lúc đó Bộ Bưu điện thiết lập ba cánh cửa, tài chính đăng kí phải đạt trên 200 triệu, liên tục kinh doanh trên 2 năm, có cơ sở nghiên cứu phát triển để chứng thực các vấn đề tương quan như bảo vệ môi trường, chất lượng... Chuyện này, chúng ta không muốn thử đi ngăn cản, nhưng chúng ta cũng không thể ngồi nhìn tiêu chuẩn nhập môn bị giảm xuống. Còn hiệp hội xúc tiến kỹ thuật ĐTDĐ số, cũng nên phát huy tác dụng trên việc xét duyệt các điều kiện như cơ sở nghiên cứu phát triển.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyeniii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.