Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Phượng Nghịch Thiên Hạ
Toàn thân được bao phủ bởi băng tuyết như vậy nhất định là Linh thú đẳng cấp cao a! Nghe nói ngay cả Linh thú thuộc tính Băng cấp mười một cũng không thể toàn thân bao bọc trong băng tuyết như vậy nữa.Đầu, đầu Linh thú này rốt cuộc mạnh đến mức nào vậy?” Tiểu thư mau chạy đi!” Đông Lăng hoảng sợ hô to, trong đầu chỉ có duy nhất ý nghĩ phải bảo vệ tiểu thư.Nhất định là hôm qua đắc tội An quốc công nên hắn phái cao thủ đến lấy mạng tiểu thư.Bị Đông Lăng giang hai cánh tay che chở phía sau, Hoàng Bắc Nguyệt cùng Băng Linh Huyễn Điểu có chút im lặng nhìn nhau, không nói nên lời.Loại đẳng cấp như Băng Linh Huyễn Điểu đã có thể tùy ý khống chế kích thước thân thể của mình. Kích thước bình thường của hắn cũng phải to cỡ một toà cung điện, còn bây giờ chỉ thu nhỏ lại đủ để bước vào phòng mà thôi, cũng vì vậy mà Hoàng Bắc Nguyệt rốt cuộc cũng được quan sát kỹ càng Linh thú của mình. Ân, cũng rất đẹp nha.Trước đây hắn quá lớn đi, nhìn chung chung thì chỉ cảm nhận được vẻ đồ sộ hùng vĩ mà thôi, bởi vậy nàng cũng không có chút khái niệm gì về mặt mũi của Băng Linh Huyễn Điểu cả. Chỉ biết hắn có cái mặt rất bự mà thôi. (chết cười với cách Nguyệt tỷ miêu tả tiểu Băng:D)Nhưng hiện giờ nhìn kỹ, hắn toàn thân óng ánh tuyết trắng, thỉnh thoảng lóe lên màu băng lam trong suốt, mỗi một một sợi lông vũ đều là do băng tuyết ngưng tụ mà thành, trừ bỏ đôi tròng mắt màu xanh lục, toàn thân từ trên xuống dưới không có một tia tạp sắc.Hắn lớn lên rất giống thần thú Trung Hoa cổ đại là Phượng Hoàng, lông đuôi thon dài thanh nhã, tư thái kiêu ngạo lười biếng, trên trán điểm xuyết ba sợi Băng Vũ mỹ lệ, đẹp đến mức khiến người ta mê mẩn.Giờ khắc này Băng Linh Huyễn Điểu phi thường kiêu ngạo, nghểnh đầu ưỡn ngực, lười nhác nhìn thoáng qua Đông Lăng, rất có khí phách quân lâm thiên hạ.” Đông Lăng, hắn tên là Băng, là Linh thú của ta.” Hoàng Bắc Nguyệt đứng lên, trong ánh mắt hoảng sợ Đông Lăng, đi tới bên người của Băng Linh Huyễn Điểu, vỗ vỗ vào cặp băng dực xinh đẹp của hắn.Đông Lăng hung hăng nuốt từng ngụm nước bọt, đặt mông ngồi trên giường, há to miệng nhưng cả nửa ngày cũng chưa thốt nổi một lời.” Chủ nhân, hình như ta lỡ dọa nàng sợ quá mức rồi.” Băng Linh Huyễn Điểu dường như cảm thấy rất hãnh diện vì đã dọa chết khiếp một phàm nhân vậy.” Không có chuyện gì, nàng sẽ hồi thần nhanh thôi.” Hoàng Bắc Nguyệt thở dài một hơi, thấy Đông Lăng vẫn còn ngơ ngác, bản thân nàng liền đi thay quần áo trước.Quần áo mà Tiêu Vận đưa tới tuy rằng quý báu nhưng lại thuộc dạng hoa lệ, mỹ nữ dạng gì mặc vào cũng chỉ có thể ảm đạm thất sắc trước bộ y phục đó mà thôi.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyeniii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.