Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Ninh Hân Nghiên, Em Phải Về Bên Cạnh Tôi
Đã qua ba ngày, Ninh Hân Nghiên cùng Vưu Thục Ly đã chuẩn bị sẵn sàng hết bản kế hoạch của mình, bây giờ chuẩn bị để đi kêu gọi vốn của các nhà đầu tư. Dựa vào mối quan hệ cũ của ba, Ninh Hân Nghiên lần lượt tìm đến những đối tác khi xưa của ba mình. Vưu Thục Ly cũng dựa vào chút ít quen biết của anh hai và chị dâu không ngần ngại chịu cực khổ cùng Ninh Hân Nghiên, bắt đầu cho công cuộc đi gọi vốn đầu tư.Trải qua một ngày dài đằng đẵng, Ninh Hân Nghiên mệt mỏi tựa đầu vào lưng ghế lái phụ, thở dài lắc đầu. Hứa Lập Thành cũng vì cô mà từ chối công việc ngày hôm nay, đích thân chở cô đi đến từng chỗ đối tác.Bây giờ đã là bảy giờ tối, nhìn cô gái nhỏ nhắn với gương mặt đầy mệt mỏi và ủ rũ tựa đầu vào ghế, Hứa Lập Thành không khỏi xót xa. Anh cũng là con của một Chủ tịch, dù quyền lực trong tay không đến nỗi lớn có thể thao túng mọi thứ nhưng trong giới kinh doanh, ai cũng phải nể mặt vài phần. Hứa Lập Thành anh dư sức có thể lo lắng, chăm sóc cho cô một đời sung sướng không phải cực khổ làm việc, thế nhưng anh hiểu tính cách người con gái anh yêu. Cô luôn tự lập và muốn tạo dựng sự nghiệp riêng cho mình. Đã nhiều lần anh đề cập muốn giúp đỡ, nhờ cậy chút quan hệ mà giúp cô hoàn thành tâm nguyện. Thế nhưng Ninh Hân Nghiên lập tức từ chối. Cô muốn từ hai bàn tay của mình thành lập lên hãng trang sức của riêng cô, không muốn dựa dẫm vào anh, càng không muốn người ta xì xầm to nhỏ rằng cô đến với anh chỉ là lợi dụng tiền bạc, ham mê gia tài nhà anh. Hứa Lập Thành cũng chỉ biết thở dài chấp nhận, cô đã không muốn thì anh sẽ không bao giờ ép buộc cô."Mệt lắm sao?", Hứa Lập Thành đưa tay vuốt mai tóc đen óng mượt mà của cô, ánh mắt đầy xót xa và yêu thương.Ninh Hân Nghiên mệt đến nỗi chỉ có thể gật đầu."Kết quả hôm nay không tốt phải không?", Hứa Lập Thành nhìn gương mặt và bộ dạng này của Ninh Hân Nghiên liền hiểu ngay. Nếu thành công, cô sẽ cố gắng quên đi mệt mỏi, vui vẻ kể cho anh nghe. Nhưng nếu thất bại, cô chỉ im lặng như thế. Hai năm bên cô, anh đã biết được điều này."Không ai đồng ý đầu tư cho dự án của tụi em. Ngay cả bác Trần- bạn làm ăn rất thân của ba khi xưa cũng từ chối.", rồi Ninh Hân Nghiên thở dài, đôi mắt đẹp thể hiện sự buồn bã không thể nói thành lời."Tại sao ông ta lại từ chối?""Bác ấy nói bác ấy trước giờ chỉ kinh doanh về mảng nhà hàng khách sạn, những lĩnh vực khác, bác ấy lực bất tòng tâm.", Ninh Hân Nghiên từ từ nói lại những gì mà bác Trần đó đã nói khi từ chối cô.Hứa Lập Thành nghe xong liền chau mày. Ninh Hân Nghiên từng nói bác Trần đó tên là Trần Điền, người bạn làm ăn rất thân khi xưa của ba cô. Theo như anh được biết ông ta kinh doanh rất nhiều lĩnh vực mà. Cho dù không tham gia ngành trang sức đi nữa nhưng với số vốn trong tay ông ta, không khó để giúp Ninh Hân Nghiên một phần nào đó hoàn thành ước mơ của mình. Nói như thế, chỉ có một khả năng là ông ta đang nói dối, vốn dĩ ông ta không muốn giúp đỡ cho Ninh Hân Nghiên. Nghĩ đến đây Hứa Lập Thành lại thấy xót xa cho chính ba cô. Xem Trần Điền như bạn chí cốt làm ăn, đến cuối cùng ông ta chẳng nể tình xưa nghĩa cũ một chút nào, chẳng thèm giúp đỡ Ninh Hân Nghiên."Hân Nghiên, đừng lo lắng. Ngày mai anh sẽ giúp em. Yên tâm, chỉ trong ngày mai sẽ có người đầu tư cho em.", Hứa Lập Thành không thể trơ mắt đứng nhìn người con gái anh yêu mệt mỏi và tiều tụy như thế được. Chỉ cần vài cuộc gọi thôi đã có người đầu tư cho Ninh Hân Nghiên, tội gì cô phải cực khổ như thế chứ? Anh thật không đành lòng."Lập Thành, không phải chúng ta đã nói chuyện này rồi sao? Em muốn tự lập, em muốn chính bản thân mình tạo nên giá trị cho hãng trang sức của em. Anh chỉ cần đứng sau ủng hộ em là được, đừng làm gì cả, có được không?", Ninh Hân Nghiên nắm lấy tay Hứa Lập Thành, dịu dàng nói."Được, anh nghe theo em. Nhưng em phải hứa với anh, dù công việc có bận rộn và cực nhọc đến đâu cũng phải chăm sóc sức khỏe cho thật tốt. Có sức khỏe mới có thể thực hiện ước mơ của mình được, em hiểu chứ?", Hứa Lập Thành yêu thương nhìn Ninh Hân Nghiên, bàn tay còn lại của anh đưa lên véo nhẹ mũi cô, hành động đầy sự yêu chiều."Em biết rồi.", Ninh Hân Nghiên mỉm cười."Bây giờ chúng ta xuống xe, anh đưa em đến quán phía trước ăn tối. Cả ngày hôm nay em chỉ có một hộp sữa mà thôi.", Hứa Lập Thành tháo dây an toàn giúp Ninh Hân Nghiên rồi đưa tay chỉ về quán ăn đằng trước, cách chỗ đậu xe không xa.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyen.info , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.