Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Nhất Nhất Tư Niệm
"...KhôngthểphânrõtìnhyêumãnhliệtnàyLàlờihứavĩnhhằnghaychỉlàmộtphút mê muộiTìnhyêulàmộtvếtthươngLànỗiđaucủariêngchúngtaImlặngchínhlàsựdịudàngcuốicùngemtraoanhCũngchỉvìemquáyêuanh..."[YênTĩnhRồi - S.H.E]Nam nhân này tiều tụy đi nhiều, nét nam tính vẫn như vậy, khí thế bức nhân vẫn cao ngất như vậy, chỉ có tinh quang giảm đi, trông anh như già thêm mấy tuổi chỉ trong vài tháng."Q... Quý khách muốn dùng gì?" Liêu Viễn San lấy lại tinh thần. Vội vã lau đi nước mắt.Liêu Tịch dường như rất bất ngờ, anh không nghĩ tới nó dùng loại ngữ khí này đối mặt với anh, trực tiếp nắm lấy tay nó, anh quát lớn "Tại sao lại bỏ đi?" trong mắt anh tràn ngập tia tức giận, trong mắt đầy tơ máu.Liêu Viễn San vừa sợ vừa đau lòng, nơi cổ tay bị anh nắm lấy rất đâu, cũng như con tim nó vậy "Không có gì... Xin mời chú về cho!" nó hất tay anh raLiêu Tịch đau đớn nhìn sự vô tình của nó. Lẽ nào đối với nó mà nói anh chỉ là một người để nó đùa giỡn, chán rồi sẽ đá ra chỗ khác, anh sẽ không chấp nhận chuyện này "Đừng như vậy! Theo tôi về! Toàn bộ chuyện trước đây tôi đều xem như chưa từng xảy ra!"Liêu Viễn San cười "Tôi cũng đã trả đủ số tiền cho chú. Hiện tại tôi và chú không quan hệ!"Anh chau mày khó chịu, vòng tay ôm nó vào lòng, tham lam hít lấy mùi hương thơm nhẹ nhàng quen thuộc đã lâu rồi không ngửi thấy "Tôi không cần tiền, chỉ cần cậu quay lại, muốn bao nhiêu tôi đều cho cậu!"Nó đẩy anh ra, quay lưng đi chạy ra ngoài, tay đưa lên miệng chặn lại tiếng nấc cùng tiếng khóc nức nở, khó thở, nó không chịu nổi nữa rồi. Nam nhân kia cuối cùng là muốn chơi đùa bao lâu nữa mới hả dạ? Anh cũng đã có gia đình riêng, lẽ nào muốn biến nó thành vật cản trở uyên ương? Anh hôm nay tìm đến nó là có ý gì?Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyeniii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.