Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Ngược Về Thời Minh
Dương Lăng bị cái vẻ vô liêm sỉ đó của Chu Nhượng Cận chọc cho đến giận run cả người, phất mạnh tay áo một cái rồi nói:- Ngươi không sợ ta đã nói chuyện này với Thục Vương sao? Hoặc đã thông báo cho những quan viên khác?Chu Nhượng Cận thản nhiên đáp lại:- Ngươi sẽ không cư xử không biết chừng mực như vậy đâu. Ngươi đã điều tra vụ án trong Vương phủ rõ ràng, người người cùng biết như thế rồi. Hôm qua chính Dương Lăng ngươi đã điều tra ra đại ca của ta là hung thủ, chẳng phải cũng đã trực tiếp đến gặp Phụ vương ta rồi hay sao? Ngươi đã có từng nói cho những quan viên khác được biết sao?- Phụ vương ta biết chuyện thì mọi chuyện cũng đã thành như vậy rồi, đại ca đã chết rồi, ông ta chỉ có còn lại một người con trai là ta thôi. Sự lựa chọn duy nhất là đã sai thì phải theo cái sai đến cùng. Sự nối dõi của giống nòi gia tộc Thục Vương đang nằm trong tay Phụ vương, ông ấy chắc chắn sẽ coi trọng điều đó hơn tính mạng của con trai mình. Ông chắc chắn sẽ không để cho gia tộc Thục Vương này bị tuyệt tự thất truyền.Chu Nhượng Cận nhìn liên láo rồi nói tiếp:- Những người biết chuyện này, ngoại trừ ngươi ra thì không quá một đến hai người. Hơn nữa trong mắt của ngươi, một kẻ đang bị dồn vào cùng đường như ta đây có thể làm ra được những gì. Trong đám người này, mười người thì có đến tám chín người là được ngươi mang tới Vương cung này, sẽ không còn đường để lui nữa. Ta có thể giết chết tất cả người của ngươi. Hôm qua thích khách vào cung hành thích thì đương nhiên hôm nay cũng có thể quay lại hành thích, ngươi thấy có đúng không?Ta còn có thể thông báo cho đám người của ta ngay lập tức ra tay hành động. Trước khi ngươi mang toàn bộ vật chứng về đến Kinh thành thì tất cả mọi thứ đều đã thay đổi rồi, khiến cho Hoàng đế không thể điều tra ra được bất cứ điều gì khả nghi hết, sẽ không làm gì được đến ta. Ta thậm chí còn có thể... nắm hết quyền lực trong tay mình, tức thời phát động binh biến, tạo phản đoạt quốc.Dương Lăng không tin nổi nhìn Chu Nhượng Cận lắc đầu nói:- Đồ điên, ngông cuồng! Cho dù là ngươi bất cứ lúc nào cũng có thể kéo binh tạo phản thì ngươi tưởng rằng rời khỏi đất Thục này có thể dễ dàng đoạt lấy thiên hạ như vậy sao? Quân đội triều đình Nam Bắc đánh ép lại, chưa đến mười ngày, đại quân của ngươi sẽ phải vỡ tan. Ngươi cuối cùng cũng chỉ có thể rút lui về Tứ Xuyên, dựa địa hình hiểm trở mà phòng thủ, thậm chí có khi còn bị triều đình truy sát đến chẳng còn đường lui. Kết cục cuối cùng lại như Đô Chưởng Man, trở thành một dã nhân mơi biên hoang.Chu Nhượng Cận cười lớn ha hả từng tiếng, hứng khởi đáp lại:- Ngươi quả thật rất có tài, trên thế gian này cũng chỉ có ta mới hiểu được tài năng của Dương Lăng ngươi. Ngươi hãy đi theo ta, ta sẽ trọng dụng ngươi, sẽ mạnh dạn sử dụng tất cả những chính sách của ngươi đưa ra. Ví dụ như: thay đổi chính sách thuế, trọng nông hưng thương, cường quân luyện võ, khởi xướng thuyết học mới. Dưới trướng của ta, ngươi có thể thỏa chí tung hoành, trở thành một danh tướng trị quốc đại thần, ngươi thấy sao?- Đi theo ngươi? Ngươi tin ta sao?- Ta đương nhiên tin ngươi rồi, chỉ cần ngươi khẳng định đầu quân cho ta, ta còn gì mà không tin tưởng ngươi cơ chứ?- Khẳng định đầu quân cho ngươi? Ngươi muốn lấy đầu của ai?Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyeniii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.