Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Ngược Về Thời Minh
Quả nhiên là Thác Bạt cô nương có tình ý sâu đậm với Chu Nhượng Cận. Thật không thể ngờ được rằng một cô nương cao ngạo lạnh lùng như vậy lại có thể viết được những lời lẽ ngọt ngào dịu dàng chan chứa yêu thương đằm thắm đến như vậy. Nói đến mối chân tình sâu đậm thì có khi còn hơn cả Liên Nhi của ta.Chu Mộng Ly cũng sống ở khu Tiểu Kim Xuyên nhưng nàng là người Hán, không có thói quan dùng từ Tạng: Cụ Lạp để miêu tả nơi đó. Cho dù là viết thành Tạp Cốc An Phủ Ti thì cũng nên sử dụng từ đã dịch sang tiếng Hán là Tiểu Kim Xuyên mới đúng.Dương Lăng vội vội vàng vàng đọc mấy bức thư tiếp theo, căn cứ theo những tình hình miêu tả trong bức thư thì càng khẳng định được rằng đó chính là Thác Bạt Yên Nhiên, vì có đề cập đến trâu ngựa, thảo nguyên cưỡi ngựa. Hiển nhiên đây không thể là những tưởng tượng của một Chu nhị tiểu thư chưa từng được bước chân ra khỏi nhà, chỉ quanh quẩn ở trong thâm cung buồn bực.Những dòng nhật ký của Chu Mộng Ly quả thật rất hỗn loạn. Có tình ý, cũng có những ngày u ám, cũng có những ý thơ mà hoa rơi gió thổi là đã có thể khiến cho bản thân mình bị thương tổn. Cảm giác đây là một nhân vật rất giống với Lâm Đại Ngọc, có một trái tim thủy tinh mong manh dễ vỡ.Dương Lăng nhẫn nại đọc hết những bức thư đó. Thi thoảng phải khống chế bản thân để không phun ngụm trà ra, hoặc đốt luôn bức thư đó đi. Kết quả là danh tính thực sự của tên dâm phu đó đang dần hiện rõ ra khiến cho hắn bị kích động, phải trấn tĩnh kiềm chế, nhẫn nại đọc từng chữ từng chữ.Cuốn sổ tuy nhỏ, nhưng chữ viết trên đó lại dày đặc. Những nét chữ này cũng phản ánh lên được phần nào tính cách của Chu Mộng Ly, cẩn thận tỉ mỉ... Nhưng cũng chính những cô gái như vậy lại thường làm ra những chuyện mà những nữ nhi thông thường không dám nghĩ tới và động tới.Có quá nhiều thứ tạp nham, thi thoảng có thấy nhắc đến người đàn ông đó, nhưng cũng chỉ là dùng một chữ “chàng ấy” để mà thay thế nhân xưng mà thôi, hoàn toàn không có một chữ nào nhắc đến thân phận, địa vị, danh tính của người đó. Dương Lăng lật qua lật lại, đột nhiên trong lòng chột dạ một cái: Thế tử đã từng bị bắt làm con tim hơn một tháng trời. Nếu như quả đúng Thế tử là người tình của Mộng Ly cô nương thì không thể nào đối với một cô gái đến chiếc lá rơi còn thấy buồn như vậy mà lại không có cảm thán ghi chép gì lại.Dương Lăng ngay lập tức lật giở về phía sau thì đã tìm được ra nội dung mà hắn muốn đọc! Dương Lăng đột nhiên nhìn thấy ba chữ Đô Chưởng Man, bèn ngay lập tức dừng tay lại, đọc ngấu nghiến từng dòng từng dòng. Tuy vị cô nương này vẫn không hề nhắc đến danh tính của người tình, nhưng có hàm ý nhắc đến nạn loạn Đô Chương Man, nhân tình đang bị rơi vào trong tay lũ giặc. Từng dòng chữ là tâm tình sâu đậm, sự lo lắng không yên của một thiếu nữ với tình lang của mình. Từng câu chữ đau thương, và vô tình trong đó có một câu nhắc đến là mình đã có thai, nhưng lại chỉ nhắc đến qua quýt.Tiếp theo sau đó, lời văn trở nên vui vẻ rõ rệt. Hoặc tại vì quá vui vẻ cho nên những dòng sau đó có rõ ràng nhắc đến: Hay tin chàng đã được cứu ra ngoài, nhưng mãi đến hôm nay khi nhìn thấy chàng đã về đến cung thì ta mới thực sự yên lòng. Lúc đó quả thật ta chỉ muốn nhào đến ôm lấy chàng, nhưng đứng trước mặt nương nương, chàng còn chẳng dám nhìn ta lấy một cái. Ta biết, trong lòng chàng nhất định cũng đang nhớ ta.Dương Lăng đọc đến đây thì thấy trong lòng thật buồn bã, ngừng một lúc rồi mới tiếp tục đọc đoạn tiếp theo. Tiếp sau đó chỉ có một vài câu thôi, ngoại trừ những thơ từ ca phú tự sáng tác mang nhiều sự vui vẻ thì chỉ có mấy dòng ít ỏi có nhắc đến chuyện hôm nay chàng đến tìm ta, hoặc ta đã nhìn thấy chàng, hoặc hai người đã cùng nhau ân ái ra sao, tất nhiên cũng đều chỉ là nói vắn tắt sơ lược mà thôi.Dương Lăng đọc xong những bức thư đó thì đột nhiên như nghĩ ra chuyện gì đó, vội vàng lật xem các điều khoản quan pháp. Sau đó nhắm mắt lại suy nghĩ một hồi lâu, rồi đột nhiên vung tay áo đứng dậy, bước tới trước cửa, Dương Lăng ra lệnh:- Hán Siêu, cùng ta đi tới Thục Vương phủ.Dương Lăng sờ đến khẩu súng giắt ở thắt lưng, rồi kiểm tra một lần nữa xem đã đủ đạn chưa, sau đó chuyển chỗ để, tìm một nơi mình có thể dễ dàng lấy được nhất rồi lấy y phục che đi. Tiếp đó sải bước đi xuống bậc.Trong lòng Dương Lăng sốt ruột nên không ngồi kiệu nữa mà cho người mang ngựa đến, vừa bước ra khỏi cửa lớn thì nhìn thấy đám thị vệ đang đứng chặn ở đó. Phía trước mặt có ba người đang đứng, một nam, một nữ và một đứa bé, chắc hẳn là một gia đình nhỏ. Người đàn ông đó mặc bộ quan phục của quan binh Vệ Sở, xem ra thì chức bậc cũng không thấp.Dương Lăng thắng dây cương ngựa và nói:Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyen.info , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.