Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Này Bác Sĩ Hư Hỏng Em Yêu Anh
Tổng giám đốc Trương chỉ cười †ủm tỉm nhìn Hạ Nhược Vũ, dường như là đang xem phản ứng của cô.Cô chưa từng chịu nỗi khuất nhục như vậy, nếu là bình thường đã sớm quay người rời đi, lúc này chỉ có thể ngăn lại lửa giận: “Đúng vậy, vài con chó con mèo sủa loạn linh tinh tôi đã sớm ngứa mắt” Cô nói ai là chó mèo, Hạ Nhược Vũ, cô nói rõ ràng cho tôi.’ Người kia liền lập tức không vui.Hạ Nhược Vũ làm vẻ mặt vô tội nhìn anh ta: “Tôi đâu có chỉ mặt gọi tên ai đâu, nhưng có vài người thích chen chân thì tôi cũng không có cách nào.” “Chẳng phải cô rõ ràng đang nói tôi sao, Hạ thị các người có phải khinh người quá đáng không.” Người kia cố ý cao giọng, khiến mọi người chung quanh đều có thể nghe được.Đúng như ước nguyện của anh ta, tất cả mọi người đang nói chuyện đều yên tĩnh trở lại, nhìn về phía bọn họ.Hạ Nhược Vũ cũng không để ý tới anh ta, mà nhìn tổng giám đốc Trương: “Buổi yến tiệc này người chủ trì là tổng giám đốc Trương, anh ở đây hô to gọi nhỏ át giọng chủ, nếu truyền ra ngoài thì có vẻ không tốt lắm” Tổng giám đốc Trương suy nghĩ một chút, cười ha hả mở miệng nói: “Cô Hạ, người trẻ tuổi vẫn nên đừng nóng nảy như vậy.” Nói xong lại trấn an người kia: “Anh Triển, anh cũng vậy, người ta là con gái, sao anh có thể thô lỗ như vậy.” Tất cả mọi người đều muốn có được hạng mục trong tay tổng giám đốc Trương, ông ta mà nói thì chắc chắn những người khác sẽ hùa theo.Tổng giám đốc Trương thấy hai người đều im lặng, giơ tay lên nói: “Tất cả mọi người đều đến rồi thì bày đồ ăn lên đi” Những người khác lần lượt lên chỗ ngồi, trên bàn ăn cũng có rất nhiều người phụ nữ khác, có điều đều là những người Hạ Nhược Vũ không quen biết, không biết những người này vô tình hay cố ý, mà sắp xếp cho cô ngồi cạnh tổng giám đốc Trương.Tất cả mọi người đều ngồi xuống, chỉ còn.cô một mình đứng đó.“Cô Hạ, sao còn đứng đó, nhanh ngồi xuống đây đi” Tổng giám đốc Trương cười vô hại, có điều đôi mắt hí quá đỗi dung tục, nhìn qua cực kỳ ghê †ởm.“Chẳng lẽ ghét bỏ Trương Vĩ tôi ư?” Hạ Nhược Vũ nhìn vẻ mặt của ông ta, nhếch khóe miệng cười, tự nhiên ngồi xuống, phối hợp diễn: “Tổng giám đốc Trương nghiêm trọng quá, tôi là đang ngạc nhiên vì vui mừng thôi.” “Cô Hạ không chỉ có vóc người xinh đẹp.” Trương Vĩ cười ha ha một tiếng tán thưởng: “Mà cái miệng nhỏ cũng rất ngọt ngào” Những người khác cười theo, có điều chỉ có họ biết có bao nhiêu phần thật giả.” Đặc biết là anh Triển mới hơn thua với cô xong, cười mỉa mai với cô một tiếng, không phải chỉ dựa vào thịt trên người để trèo cao sao, ai là người cười cuối còn chưa biết đâu.Trong lòng mọi người ngồi đây đều biết, Trương Vĩ coi trọng Hạ Nhược Vũ nên mới sắp xếp chỗ ngồi như vậy.Trên mặt Hạ Nhược Vũ duy trì vẻ tự nhiên, nghĩ đến ba thì liền phó mặc, cắn răng chống đỡ. Đồ ăn chậm chạp mang lên bàn, bàn rượu náo nhiệt hẳn, thổi phồng lẫn nhau, tìm hiểu, bấu víu quan hệ.Trương Vĩ có vẻ thật sự có ý đồ với cô, có mấy lần không biết vô tình hay cố ý đụng vào ngón tay cô. Cô có né tránh vẫn bị ông ta đụng mấy lần.“Cô Hạ, nào, tôi mời cô một chén.” Trương Vĩ đúng là coi trọng Hạ Nhược Vũ, bởi vì gương mặt đẹp tự nhiên của cô, ông ta nhìn những người phụ nữ trang điểm lòe loẹt nhiều rồi, bỗng nhiên gặp được một cô gái tươi mát thanh thuần, không tô son trát phấn quá đà thì càng nhìn càng thích.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyeniii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.