Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Mỗi Lần Đều Là Tôi Nằm Không Cũng Trúng Đạn
Dịch: Lạc Đinh ĐangTrong hộp là một cây trâm ngọc được điêu khắc tinh tế, trêи đỉnh khảm một viên Minh Châu tỏa sáng lung linh, trong Minh Châu như có sương mù mờ ảo di động. Trêи cây trâm khắc vô số trận pháp, mơ hồ có lực lượng cổ xưa ẩn hiện trong đó.Ngay cả đứa không chút kiến thức nhu Tiền Thiển cũng biết cây trâm này không phải vật phàm! Cũng không biết tay ngựa giống này lấy được nó ở đâu, chẳng lẽ đây là vận may chém không hết của nam chính?"Thứ này không tệ." Lục Phù Diêu khẽ gật đầu, rồi khép hộp ngọc đẩy lại về phía ngựa giống nam: "Vô công bất thụ lộc, vật quý như này nên cất kỹ thì hơn.""Lời đó của tiên tủ sai rồi." Ngựa giống nam lại đẩy hộp về: "Thực không dám giấu, ta vừa gặp đã cảm mến tiên tử, nhưng lại không dám mạo muội. Trâm ngọc này là thứ yêu thích ta cất giữ nhiều năm, giờ tặng cho nữ tử ta thích cũng là thể hiện tấm lòng của ta. Tiên tử đừng ngại, ta chỉ muốn nhìn người trong lòng cài trêи đầu cây trâm tốt nhất mà thôi chứ không có ý gì. Ta chỉ yêu thích tiên tử chứ không có ham muốn thèm khát."Tiền Thiển: (⊙o⊙)! Đcmn! Tay ngựa giống này biết ăn nói quá đê! Kỹ năng tán gái max điểm! Bảo sao mà ôm được cả đống vợ! Ủa mà gã không nhìn thấy sắc mặt xám xanh của đám nữ nhân xung quanh à?Đương nhiên không phải ngựa giống nam không nhìn thấy. Gã đẩy trâm ngọc về phía Lục Phù Diêu rồi nhanh chóng đứng dậy: "Tiên tử, rất mong được đồng hành với nàng trong bí cảnh Tiểu Chu Thiên. Sau khi ta và Nguyệt Nhi cầm ngọc bài tới thì chờ nàng ở cửa bí cảnh."Nói xong như sợ bị từ chối, chưa đợi Lục Phù Diêu mở miệng đã bảo với ba nữ nhân bên người: "Chúng ta đi thôi." Rồi dẫn đầu quay người rời đi.Ba nữ nhân quay đầu oán hận trừng mắt liếc Lục Phù Diêu, rồi vội vàng chạy theo ngựa giống nam.Trong nháy mắt xoay người, khóe miệng gã ngựa giống hiện ra ý cười nhất định phải có. Gã biết mỹ nữ áo xanh vừa ý cây trâm ngọc kia! Gã cam đoan nàng sẽ không để lại cây trâm ngọc ở tửu lâu, nhất định sẽ mang đi. Chỉ cần nàng cầm trâm ngọc của gã, nữ nhân này sẽ không thoát khỏi tay!Lúc theo đuổi nữ nhân thì thủ đoạn rất quan trọng! Rõ ràng bây giờ không phải thời cơ tốt để quấn lấy. Dù sao xem chừng mỹ nữ áo xanh sẽ tới bí cảnh Tiểu Chu Thiên bất kể có nhận ngọc bài của gã hay không, lúc đó tìm cơ hội xích lại là được. Còn phải tìm chút đồ hiếm dỗ dành tiểu nha đầu ngu ngốc kia, dường như nàng ta là bảo bối đầu quả tim của mỹ nữ áo xanh...Ngựa giống nam càng nghĩ tâm tình càng tốt, nếu không phải hiện giờ không thích hợp lắm, quả thực gã muốn cười to đắc ý. Gã hoan hỉ dẫn ba mỹ nữ rời tửu lâu, ngay cả bóng lưng cũng phơi phới, hoàn toàn không để ý tới nụ cười quỷ dị của Lục Phù Diêu phía sau.Ngựa giống nam và hậu cung của gã vừa rời đi, Tiền Thiển và Chương Hàm Ly sáp tới gần, tò mò mở hộp ngọc ra. Đại Bạch và Tiền Đa Đa, Tiền Mãn Mãn cũng vội vàng tới góp vui. Cộng thêm Lục Phù Diêu, ba đầu người, ba đầu thú, tổng cộng mười hai con con mắt đều nhìn chằm chằm thứ trong hộp ngọc."Chủ nhân," Người lên tiếng đầu tiên là Tiền Mãn Mãn,: "Năng lượng dao động trêи thứ này có phần trùng khớp với gã nam nhân kia.""Ta biết, chúng ta trở về rồi hãy nói." Lục Phù Diêu gật đầu, bộp một cái khép hộp ngọc vào, quay đầu nhìn Tiền Thiển: "Tiểu Thiển, hôm nay không dẫn nàng tới Lâm Lang Các được rồi, nàng trở về với ta trước đã."Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyen.info , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.