Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Mất Đi Ánh Sáng
An Nhiên như không còn nghe thứ gì xung quanh cô cứ vô thức lắc đầu lia lịa nước mắt một ngày càng nhiều khuôn mặt ửng hồng vì thấm mệt nhìn cô như bông hoa kiều diễm trong trẻo tinh khiết bị thấm mệt"không.... không... "An nhiên không hiểu sao mà tâm lí hỗn loạn không thể kìm chế được bản thân xô Hoắc Dạ Liên ra chạy thật nhanh ra khỏi phòng, trong lúc chạy dù vấp phải thứ gì thì cô cũng mặc kệ, cô vô thức lao đi thật nhanh mà không hề biết trước mặt mình chính là cầu thangHoắc Dạ Liên bị cô xô ra thì cũng nhanh chóng đứng vững dậy chạy theo cô"chết tiệt "Lúc thấy được cô thì Hoắc Dạ Liên đã không thể nhanh hơn chạy lại phía cô anh vừa chạy vừa hét to"phía trước là cầu thang..... cẩn thận "trong lúc này An Nhiên vẫn đang rất hoảng loạn, cô cũng vì vậy nghe thấy tiếng của anh càng sợ sệt hơn nhớ về lần đầu gặp mặt cô anh đã thẳng thừng chỉ tận mặt cô mà lấy đi thứ được gọi là ánh sáng của con ngườiAn Nhiên vừa luống cuống vừa né tránh anh về phía trước , chỉ một chút nữa, một chút nữa.... nhưng anh đã quá muộn ,một tiếng thất thanh vang lên trong căn nhà rộng lớn này"Aaaaa..... "cũng kèm theo đó là tiếng gọi thật to của Hoắc Dạ Liên"An..... Nhiên.... "Anh thật đã muộn rồi, Hoắc Dạ Liên từ trêи cầu thang nhìn xuống nhà một vũng máu to đang ôm lấy người phụ nữ nhỏ bé nằm rụt người trông vô cùng đau đớn ở giữ như đoá hoa hồng đỏ rực điểm thêm cho căn nhà vậy Tiếng của Hai người làm vang vọng lần hai trong cùng một đêm, lần này tiếng nghe còn chói hơn ban nãy khiến xung quanh ai ai cũng chạy nhanh ra xem chuyện gìClick Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyen.info , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.