Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Lạc Tích
Hai ngày sau Bạch Lạc Tích khởi hành đi tới Dương Châu, lần này xuất hành, ngoại trừ binh mã Tiêu Yến phái tới, nàng mang tới đều là người tâm phúc, nói chuẩn xác, đều là bạn thân lúc trước, quý nhân hôm nay của nàng."Điện hạ, ngài mang nhiều người như vậy không sợ bứt dây động rừng sao." Tiểu An nghi hoặc."Nếu như ta không đoán sai, biểu ca hắn.. Sẽ không trốn." Bạch Lạc Tích mặc dù không có chứng cứ, thế nhưng năm đó chuyện Bạch gia mưu phản, nàng trước sau không tin, thì như Ninh Vương từng nói, Bạch Lương bán đứng mấy vị Tướng quân, nhưng không có bán đứng Bạch Hiên."Để ngừa vạn nhất thôi, lần này nhất định phải đem hắn mang về." Bạch Lạc Tích hơi thở dài.Dương Châu.Lần nữa đi tới địa phương này, tâm cảnh của Bạch Lạc Tích tuyệt nhiên không giống, lần trước là đi cùng Tiêu Yến, tuy căng thẳng cẩn thận, nhưng cũng thư thái sung sướng. Lần này mang theo trọng binh, cao thủ như mây, trong lòng dĩ nhiên thấp thỏm, nàng là sợ hãi, sợ hãi đối mặt Bạch Lương, sợ hãi biết chân tướng, sợ hãi tất cả dều không giống như nàng nghĩ, đánh mất một tí, sai lầm ngàn dặm.Trong núi rừng rậm rạp, một gian nhà lá có vẻ đặc biệt bắt mắt, bên dưới ngọn núi đã bố trí tầng tầng cạm bẫy, Bạch Lạc Tích mang theo Tiểu An một mình đi tới trước nhà tranh."Nơi này thật là nơi tốt ở ẩn, chỉ đáng tiếc.." Bạch Lạc Tích có chút không đành lòng."Biểu ca, Tích Nhi tới thăm ngươi." Bạch Lạc Tích từ trên ngựa nhảy xuống, đi tới trước cửa nhà tranh, nhẹ giọng gọi."Vào đi, cửa không có khóa." Chờ đợi chốc lát, trong phòng truyền ra một thanh âm ôn hòa."Điện hạ.. Cẩn thận." Tiểu An thấy Bạch Lạc Tích không chút nghĩ ngợi đẩy cửa muốn tiến vào, không nhịn được nhắc nhở."Biểu ca sao sẽ hại ta." Bạch Lạc Tích khẽ lắc đầu, thanh âm trong suốt truyền vào trong tai.Bên trong thật là mộc mạc, nhưng mà sạch sẽ ngăn nắp, như trong ký ức Bạch Lạc Tích, Bạch Lương yêu thích sạch sẽ, trên người luôn là không nhiễm một hạt bụi."Biểu ca, là ngươi sao?" Nhìn thiếu niên nhanh nhẹn ngồi trên ghế, Bạch Lạc Tích lên tiếng dò hỏi."Tích Nhi, nhiều năm như vậy, ngươi vẫn là đến rồi" Bạch Lương không có vui sướng của cửu biệt trùng phùng, cũng không có lúng túng phản bội sống tạm bợ, có chỉ là bình tĩnh, một loại thư thái.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyeniii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.