Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Lạc Lối - Miu Miu
#33” Anh đưa em về chung cư, được không?”Từ trên đỉnh đầu Giai Kỳ vang lên giọng nói trầm ấm của Lục Tử Sâm. Cô rời khỏi vòng ôm của anh. Lau hết nước mắt trên mặt. Thầm nghĩ, cuối cùng cũng kết thúc.” Ừ”Hai người sóng vai nhau đi trong khuôn viên bệnh viện. Bên ngoài mặt trời chói chang, cái nóng khiến người ta phát hoảng. Giai Kỳ và Lục Tử Sâm đi dưới những bóng cây loang lỗ trên mặt đường. Cô cảm thấy cả người trở nên nhẹ nhõm. Bởi vì đã nổ lực, thử một lần nữa bắt đầu cũng hiểu thế nào là buông tay chấp nhận. Cô sẽ không phải cứ cố gắng gồng mình mỉm cười lấy lòng anh, không phải mỗi đêm đều lẳng lặng rơi nước mắt. Rồi sau này cô sẽ quên đi anh, vấn đề chỉ là thời gian mà thôi.Ngước mắt nhìn người đàn ông đi bên cạnh. Cảm xúc ngổn ngang. Anh chỉ là đang áy náy với cô, đó không phải là yêu. Dường như chỉ là một loại trách nhiệm máy móc. Vì anh gây ra tổn thương cho cô nên anh phải chuộc lỗi, tận lực mà đối xử tốt với cô. Hoặc như cô đã nghĩ, anh do dự, anh không chọn được… còn về bảo bảo, cô chỉ có thể xin lỗi, chỉ có thể để trong lòng hoài niệm, tiếc thương. Từ từ mà gặm nhắm vết thương này. Có lẽ là cả đời này cô cũng chỉ có một đứa con mà thôi….Ai cũng mang trong mình những suy nghĩ riêng, thẫn thờ mà bước đi. Đột nhiên, phía trước có người cản đường. Giai Kỳ ngẩng đầu lên, trong mắt toàn là khiếp sợ, cơ thể run rẩy lợi hại theo bản năng nép vào phía sau người Lục Tử Sâm.Lục Tử Sâm thuận thế ôm eo cô, theo ánh mắt cô nhìn về phía người đàn ông đối diện. Chết tiệt! Anh thế mà quên mất tên khốn khiếp này. Lục Tử Sâm mím môi, đôi con người tối sầm lại, ẩn chứa cảm giác nguy hiểm.” Mày tới đây càng tốt, tao đỡ phải đi tìm.”Khóe môi người đàn ông ẩn dưới mũ lưỡi trai cong lên giống như lần hắn ta cười với Giai Kỳ. Nhưng lần này phảng phất cảm giác thoải mái, vui vẻ. Hắn ta vẫn không có mở miệng nói một câu nào, trực tiếp lao vào Lục Tử Sâm.Trên tay hắn vẫn là con dao kia, lấy tốc độ nhanh đến chóng mặt vọt tới. Lục Tử Sâm nhanh tay lẹ mắt đạp một phát vào bụng, hắn ôm bụng lui lại vài bước rồi tiếp tục xông lên. Lục Tử Sâm lần này đứng yên, chẳng có vẻ gì là khẩn trương, lo sợ. Một khắc trước khi mũi dao chạm vào lồng ngực, Lục Tử Sâm nắm chặt lấy tay của tên kia, hắn ta vùng vẫy nhưng không thành. Bàn tay Lục Tử Sâm cứng như sắt thép. Anh dồn hắn vào gốc cây ven đường, khóe môi cong lên giễu cợt, từ từ vặn lại tay của hắn. Hai người đàn ông giằng co qua lại cuối cùng con dao chĩa về hướng của tên kia… từ từ gần kề lồng ngực hắn. Sau đó, phập một tiếng, cắm sâu vào nơi cách lồng ngực khoảng hai cm.Lục Tử Sâm nheo nheo mắt, anh vốn muốn một dao vào tim tiễn hắn lên thiên đường. Không ngờ tên này cũng có sức như vậy. Phủi phủi bàn tay như vừa chạm vào một thứ dơ bẩn. Lục Tử Sâm vừa bước về phía Giai Kỳ vừa gọi điện thoại cho thư kí Trần đến ” dọn dẹp”.Anh vừa xoay lưng đi được vài bước, người vừa ngã xuống kia cố với lấy con dao, khó khăn đứng dậy. Rồi dường như dùng hết sức bình sinh bước đi theo Lục Tử Sâm.” Lục Tử Sâm, cẩn thận phía sau anh”Giai Kỳ hốt hoảng hét toáng lên, Lục Tử Sâm quay lại thì cùng lúc đó con dao đầy màu đâm sâu vào bả vai trái anh. Lục Tử Sâm vẫn đứng thẳng, chẳng có dấu hiệu gì là đau đớn cả. Giai Kỳ chạy tới bên anh, nước mắt đã sắp chảy thành sông.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyen.info , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.