Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Ký Ức Chiều Tà
Chương Hai Mươi Lăm: Thấu hiểu Ngạn Quân đến nhà hàng ngay sau khi hoàn thành bước đầu của bản thiết kế. Phòng cậu đã đặt từ hôm trước, còn lên cả danh sách đặt món. Trong khi đợi Khiết Băng đến, cậu đứng tựa người vào cửa kính tầng ba, phóng tầm mắt ra xa ngắm trọn cả thành phố phồn hoa trước mắt. Thành phố này, mười năm trước cậu đã rời đi. Cậu vốn tưởng mình sẽ chẳng bao giờ quay lại… Hồi đó khi cậu quyết định bỏ đi cùng Thiên Cầm – người cậu cứ ngỡ sẽ yêu cô hơn cả mạng sống. Thiên Cầm đã bật khóc nức nở, nghẹn ngào hỏi: “ Liệu anh có hối hận?” Cậu đã ôm cô vào lòng, quả quyết nói: “ Không, anh không hối hận. Cho dù mãi mãi về sau hay cả khi anh chết, anh sẽ không bao giờ hối hận…” Ngạn Quân nhếch mép cười nhạt, đau xót, thê lương. Vậy mà bây giờ cậu thực sự đã hối hận rồi. Những gì ở cô ngày xưa cậu từng yêu thì nay cậu cảm thấy chán nản và mệt mỏi. Nhiều khi cậu tự hỏi tại sao cô ích kỉ đến vậy, cô luôn coi trọng bản thân hơn, chỉ biết nghĩ đến hạnh phúc của mình mà quên đi cậu, quên đi hạnh phúc của ngôi nhà này. Cô suốt ngày hờn dỗi, ghen tuông vô cớ, có khi còn bỏ đi cả tháng đòi cậu đến dỗ dành trong khi cậu đang vô cùng bận việc. Ngạn Quân quá mệt mỏi với mối quan hệ này, cậu lập tức kí ngay khi cô vứt đơn xin ly hôn vào mặt cậu. Sự chịu đựng vượt quá giới hạn, và cậu phải tự giải thoát bản thân khỏi cuộc hôn nhân ngột ngạt đó. Ai cũng có quyền nghĩ đến bản thân mình trước, điều đó có gì sai?“Quân?”, Một giọng nữ rất hay vang lên cắt ngang suy nghĩ của cậu: “ Cậu đợi tớ lâu không?”Ngạn Quân dẹp suy nghĩ không hay sang một bên, mỉm cười quay người lại: “ Cậu ngồi đi, thức ăn cũng mới dọn lên thôi” Khiết Băng ậm ừ rồi ngồi xuống ghế do phục vụ kéo sẵn. Vài người phục vụ cả nam lẫn nữ cúi đầu chúc bọn họ ngon miệng rồi lần lượt bước ra ngoài. Khiết Băng cầm giấy ăn lau sạch bát đũa rồi mới gắp thử một miếng. Ngạn Quân là người Việt nên đa số gọi các món ăn Việt Nam. Tuy nhiên Khiết Băng đã ăn quen các món Tây do những lần đi ăn cùng Trương Kì đều ăn mấy món này, thành ra mấy món hôm nay không hợp khẩu vị lắm. Ngạn Quân dường như không biết cô không thích ăn, lại cứ thế gắp vào bát Khiết Băng. Khiết Băng vì nể mặt nên đành gắng ăn một chút, sau đó quá bất mãn trước hành động gắp đầy ự bát của Ngạn Quân. Trương Kì cũng hay gắp kiểu thế cho cô nhưng anh biết món nào cô thích còn món nào không, còn tên này thì chả biết gì, lại có thể gắp cả miếng thịt ba chỉ to tướng vào bát cô. Lẽ nào cậu ta quên cô bị dị ứng với thịt mỡ?Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyeniii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.