Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Không Có Anh Sao Em Hạnh Phúc?
Gió sáng sớm mùa thu mang theo vẻ lành lạnh nhẹ nhàng lướt qua làm Tử Ngâm hơi nhíu chân mày. Trên đầu dây buộc tóc đung đưa theo gió thu, lộ ra vẻ mỉm cười vui thích vẫy chào một ngày mới.Cầm trong tay một phần tài liệu, đây là tối hôm qua nàng đánh ra chuẩn bị để hôm nay sau khi tan học cùng với Lục Mai đi tìm Lạc Dương giúp cô phụ đạo. Cô đọc rất nhiều lần nhưng có một vài phần cô không thể hiểu, cảm thấy được phát âm không chuẩn, tóm lại chính mình không hài lòng.Vừa đi vừa xem tài liệu, đột nhiên cô đụng vào cái gì đó, nghe được âm thanh cái gì đó rơi xuống, cô ngẩng đầu lên thì thấy một khuôn mặt lãnh đạm,nét mặt muốn nổi giận, trước người là hai tay không.Nhìn xuống phía dưới, trên mặt đất rải rác mấy quyển sách, nhìn kĩ lại có bài tập luyện nói, có một ít là ví dụ thực tế, còn có hai cuốn nhìn không thấy tiêu đề nhưng cô có thể khẳng định là chủ sách thật không vui, hậu quả không biết có nghiêm trọng hay không.“Thực xin lỗi”, cô vội vàng xin lỗi, khom người giúp anh ta nhặt sách trên mặt đất.Không đáp lại, Hoàng Thúc Kiều chỉ ngồi chồm hồm phía trước cô từng bước nhặt sách vở trên mặt đât sau đó lạnh lùng hỏi: “Cô chính là Tử Ngâm phải không?”Tử Ngâm ngẩng đầu nhìn anh, cô không biết nam sinh đẹp trai này, hắn đủ suất nhưng cũng rất lạnh lùng. Trong đầu hiện lên một vài chuyện, cô buộc miệng nói:“Anh là Hoàng Thúc Kiều, trên trang web nói anh là người lần này sẽ đứng đầu cuộc thi?” Tử Ngâm mang theo giọng điệu nghi vấn hỏi.Ai ngờ hoàng tử lạnh lùng trong truyền thuyết đột nhiên hiện ra một nụ cười nhàn nhạt, lập tức nói” Hy vọng của cô với trong truyền thuyết không có nhiều bất đồng”.Không đợi Tử Ngâm phản ứng lại liền từ bên người cô rời đi.Lục Mai từ phía sau chạy tới: “Tử Ngâm, vừa rồi người kia không phải là Hoàng Thúc Kiều hay sao, cậu biết hắn?”.Nhìn biểu tình ngạc nhiên của cô, Tử Ngâm bất đắc dĩ cười cười, nhẹ nhàng lắc đầu nói: “Mình vừa rồi không cẩn thận trúng sách trong tay anh ta”.“Ôi, anh ta có thể hay không cho rằng cậu cố tình nghĩ tới phương thức này để làm quen với anh ta không?” Lục Mai khoa trương hỏi, biểu tình thập phần đáng yêu.“Không thể nào!”, điểm ấy Tử Ngâm thật ra cũng không nghĩ tới, chẳng lẽ câu nói hy vọng cô cùng với trong truyền thuyết không có gì bất đồng là có ý tứ này hay sao.“Mặc kệ anh ta,”,Tử Ngâm cầm tư liệu giơ giơ về phía Lục Mai nói: “Sau khi tan học nhớ đừng quên theo giúp mình đi tìm Lạc Dương, mình toàn bộ liền dựa vào anh ta, hy vọng anh ta không quá xấu.“Yên tâm đi, không có Lăng Thần, Trái Đất vẫn quay; không có Lăng Thần, Tử Ngâm vẫn cười nha”Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyeniii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.