Tuyệt Thế Thần Y: Nghịch Thiên Ma Phi

Chương 866: Mộ Khinh Ca bị tính kế (2)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tuyệt Thế Thần Y: Nghịch Thiên Ma Phi

Edit: Diệp Lưu Nhiên

"Tuyết Gia, ngươi lui xuống trước đi." Mộ Khinh Ca phân phó Tuyết Gia.

Tuyết Gia mím môi gật đầu lui xuống, đóng cửa phòng lại.

Mộ Khinh Ca đứng lên đến gần Đại Tư Tế. Đôi mắt thanh thấu nhìn thẳng vào ông lão, tựa hồ muốn khai quật mọi bí mật trong lòng ông.

Đại Tư Tế bình tĩnh, cặp mắt cơ trí phiếm ý cười nhu hoà tựa như hiểu thấu.

Mộ Khinh Ca chậm rãi dạo bước vây quanh Đại Tư Tế một vòng, một lần nữa đứng yên trước mặt ông.

Nàng chắp tay sau lưng, sống lưng thẳng tắp khí thế. Nhìn chằm chằm Đại Tư Tế, nàng chậm rãi mở miệng: "Bản đồ, ta đã lấy được."

Ánh mắt Đại Tư Tế sáng ngời, nở nụ cười nói với Mộ Khinh Ca: "Chúc mừng Thiếu chủ!"

Đối với câu nói "chúc mừng" này, Mộ Khinh Ca không tỏ ý kiến. Nàng quay người ngồi xuống chỗ ban đầu, phất tay áo, nói với Đại Tư Tế: "Ta bảo ngươi tới tìm ta. Nếu ngươi đến rồi, vậy nói lên đã đoán được mục đích của ta."

"Đúng vậy." Đại Tư Tế bình tĩnh trả lời, khoé miệng vẫn mỉm cười như cũ.

Mộ Khinh Ca nhẹ gật đầu: "Để đỡ tốn miệng lưỡi, xin mời Đại Tư Tế."

"Ta đã từng kể Thiếu chủ nghe về Mộ tộc." Đại Tư Tế chậm rãi nói.

"Vậy nói một số chuyện ta không biết, hoặc phải nói là các ngươi có chuyện gạt ta." Mộ Khinh Ca nheo mắt, giọng điệu phiếm lạnh.

Đại Tư Tế hơi mỉm cười. Ánh mắt quét một vòng, nói với Mộ Khinh Ca: "Thiếu chủ, lão phu tuổi già, có thể ngồi xuống nói chuyện không?"

"Tùy ý." Mộ Khinh Ca trả lời.

Đại Tư Tế cất bước, ngồi xuống vị trí cách Mộ Khinh Ca gần nhất.

Im lặng một hồi, ông lão mới nói: "Lúc trước ta từng kể Thiếu chủ nghe sơ qua về lai lịch Mộ tộc. Rất lâu trước kia, Mộ tộc là thế lực đứng đầu Thần Ma đại lục. Cường đại, anh dũng, nghĩa bạc vân thiên. Vì vậy mới có thể hấp dẫn vô số người nguyện ý cung phụng Mộ tộc là chủ, cùng Mộ tộc chinh chiến tứ phương."

Đại Tư Tế rốt cuộc giảng thuật, thông qua lời kể bắt đầu một thời đại mạnh mẽ. Ánh mắt lộ ra mấy phần hoài niệm.

Mộ Khinh Ca cảm giác được hoài niệm rằng ông lão chính là người sống sót đi ra từ thời đại kia!

Nhưng, có khả năng sao?

Hơn nữa, Mộ tộc đến từ Thần Ma đại lục? Nói cách khác, quê hương chính là Thần Ma đại lục! Tư Mạch còn có thể sống mấy vạn năm, vậy Đại Tư Tế đã sống bao lâu?

Người có thể sống lâu, vậy sức mạnh sẽ cao bao nhiêu?

Càng nghĩ, Mộ Khinh Ca càng kinh hãi.

"... Đáng tiếc, Mộ tộc quá ngay thẳng, cuối cùng vẫn đi vào con đường cuối." Đại Tư Tế tiếc hận.

"Cứng quá dễ gãy sao?" Mộ Khinh Ca thì thầm.

Câu nói lơ đãng của nàng rơi vào tai Đại Tư Tế, khiến cặp mắt già nua cơ trí loá ánh sáng. Ông gật đầu: "Thiếu chủ nói cực kỳ đúng, cứng quá dễ gãy. Mộ tộc quá mức cường đại, khiến vô số kẻ sợ hãi. Nhưng khuyết điểm cũng rất rõ ràng, chính là trong mắt người Mộ tộc quá mức phân biệt đúng sai. Mộ tộc cường đại khiến họ tự tin cho rằng có thể khống chế lòng người. Cho rằng đối với kẻ biết nhận sai thì nên khoan dung, sẽ khiến người ta thật lòng sửa đổi. Cho rằng không ai dám khiêu khích uy nghiêm Mộ tộc!"

Con mắt Mộ Khinh Ca hiện lên tia châm biếm.

Tự tin quá mức chính là tự đại. Nàng chậm rãi nói: "Ở trong mắt các ngươi, Mộ tộc diệt vong là do bị phản bội hoặc vu hãm. Nhưng theo ý ta, chính là tự chịu diệt vong."

Đại Tư Tế giật mình, chấn động bởi lời Mộ Khinh Ca.

"Tự chịu diệt vong! Tự chịu diệt vong..." Đại Tư Tế vẫn luôn lẩm bẩm lặp lại, gương mặt chợt thấy thoải mái. Ông đột nhiên đứng lên, bái Mộ Khinh Ca thật sâu, ngữ khí thành khẩn: "Thiếu chủ, nhiều năm như vậy, chỉ có mình ngài nhìn thấu."

Mộ Khinh Ca không quan tâm, chế nhạo nói: "Không phải chỉ mỗi ta nhìn thấu, thật ra trong lòng các ngươi đều hiểu, chỉ là không muốn tin tưởng thôi."

Đại Tư Tế ngã ngồi lên ghế. Mộ Khinh Ca lời lẽ sắc bén như tia sét đánh xuống thức tỉnh ông.

Đúng vậy! Không muốn tin tưởng.

Không muốn tin tưởng Mộ tộc diệt vong, là do bọn họ nên tự chịu diệt vong.

Nếu bọn họ không tự tin thái quá, không cho rằng như lẽ đương nhiên, kịp thời đề phòng sớm. Vậy giờ này ngày này còn sẽ thế này sao?

Có lẽ Mộ tộc vẫn đang hưởng thụ vinh quang vô thượng, vương giả có quyền lực tuyệt đối!

Đại Tư Tế lắc đầu cười khổ, nói với Mộ Khinh Ca: "Mệt ta còn là Thiên Lộc giả, tự xưng có thể khám phá thiên cơ, dự báo tương lai. Nhưng lại vì tư tâm mà che đôi mắt, không chịu nhìn thẳng vào thất bại. Thiếu chủ, đa tạ!"

"Thiên Lộc giả..." Mộ Khinh Ca không để ý ông lão cảm kích, mà bị hấp dẫn bởi từ ngữ xa lạ trong miệng ông.

Đại Tư Tế gật đầu, tiếp tục giảng giải: "Thần Ma đại lục là nơi Thiếu chủ cần phải đi. Nơi đó thiên địa rộng lớn bao la hơn nhiều, khống chế lực lượng vô cùng. Đối với người vị diện khác, người nơi đó chính là Thần, là Ma. Một bên quang minh là Thần, một bên hắc ám là Ma. Ngoại trừ hai tộc Thần Ma, còn có một chủng tộc đặc thù khác có thể dự báo tương lai, nhìn đến thiên cơ, suy tính cát hung, được hai tộc Thần Ma gọi là Thiên Lộc giả. Chỉ là nhân số rất ít, hiện giờ ngoại trừ ta và sư huynh, e là chưa đến năm người."

"Thần tộc, Ma tộc..." Mộ Khinh Ca híp mắt. Nàng cảm giác mình càng đến gần chủng tộc trong truyền thuyết này.

Mộ tộc có được Thần Sách, mà Thần Sách là công pháp tu luyện mạnh nhất Thần tộc. Cho nên nói... Mộ tộc là Thần tộc sao?

Ánh mắt Mộ Khinh Ca trầm xuống.

Sâu trong đôi mắt dâng lên tia chế giễu!

Có cần cẩu huyết vậy không? Nàng là hậu duệ Thần tộc, Tư Mạch là Ma tộc? Nhớ lại lời Hàn Thải Thải, hình như mặc kệ nàng có phải người Mộ gia hay không. Nếu đã tới Thần Ma đại lục thì sẽ thuộc trận doanh Thần tộc?

Sau khi đột phá cảnh giới tiến vào Thần Ma đại lục, vậy phân chia thuộc trận doanh bằng cách nào?

Mộ Khinh Ca nhíu mày khó hiểu. Nhưng nàng không đi hỏi Đại Tư Tế. Bởi vì nàng cảm thấy vấn đề này đi hỏi Tư Mạch là tốt nhất! Thu liễm suy nghĩ của mình, nàng tiếp tục nghe Đại Tư Tế kể.

"Lúc trước Mộ tộc tổng cộng có ba Thiên Lộc giả, chiếm gần nửa số Thiên Lộc giả trên toàn bộ Thần Ma đại lục. Có thể nghĩ Mộ tộc lúc trước có bao nhiêu cường đại. Đáng tiếc có cường đại hơn nữa cũng vẫn có ngày ngã xuống. Bị kinh sợ bởi Mộ tộc, cộng thêm bị uy hiếp bởi ích lợi, cuối cùng họ cấu kết với nhau nổi lên cuộc đại chiến xưa nay chưa từng có, tàn sát tất cả đệ tử Mộ tộc!" Đại Tư Tế kể chuyện xưa, đáy mắt nhiễm huyết tinh.

"Tàn sát, nhưng cuối cùng vẫn có người chạy ra được." Mộ Khinh Ca yên lặng nói.

Đại Tư Tế cảm thán gật đầu: "Mộ tộc tuy mạnh, nhưng không thắng nổi ngàn vạn con kiến gặm c4n. Một Thiên Lộc giả thuộc Mộ tộc năm đó hy sinh tính mạng tính ra Mộ tộc lụi tàn sẽ có một đường sinh cơ vào vạn năm sau, rồi ngã xuống. Bởi vì lời dự báo, tộc trưởng Mộ tộc ngay lúc đó nhanh chóng quyết định, hao phí đại pháp lực xé rách hạn chế không gian, giúp một bộ phận tộc nhân chạy trốn rời khỏi Thần Ma đại lục. Trong đó một chi huyết mạch thuộc dòng chính Mộ tộc đã chạy tới Lâm Xuyên. Mà ta và Di tộc Đô Nhạc đảo phụ trách hộ tống chi huyết mạch này. Khi qua Khổ Hải đều bị tộc trưởng giữ lại."

"Mộ gia Lâm Xuyên, là huyết mạch dòng chính Mộ tộc?!" Mộ Khinh Ca bị chấn kinh rồi.

"Không sai!" Đại Tư Tế khẳng định nói: "Mộ tộc nắm giữ công pháp Thần Sách mạnh nhất Thần tộc. Đây cũng là nguyên nhân bọn chúng thèm muốn. Trước khi cuộc tàn sát bắt đầu, tộc trưởng đã tách Thần Sách thành ba cuốn. Giấu quyển Trung, quyển Hạ làm mồi, tàn quyển Thượng thì tự mình mang đi để lại cho dòng chính truyền thừa."

"Có ý gì, nói cho rõ ràng!" Thần Sách là mấu chốt, Mộ Khinh Ca yêu cầu nói.

Đại Tư Tế trầm ngâm: "Một phần Thần Sách quyển Thượng đã sớm bị đánh rơi. Mà quyển Thượng và quyển Trung có thể tách ra tu luyện, quyển Hạ cần phải sau khi tu luyện xong quyển Thượng và Trung thì mới có thể tu luyện. Bởi vậy nên tộc trưởng nhanh chóng quyết định mang quyển Hạ ra làm mồi nhử, hấp dẫn đám Thần tham lam, tranh thủ thời gian cho huyết mạch đào vong. Quyển Trung được giấu ở nơi bí mật, chỉ để lại một tấm bản đồ. Lúc tới Lâm Xuyên thì bị chia thành hai giao cho chúng ta. Chúng ta cũng bị phân thành hai bộ phận, chia ra chờ ở Khổ Hải và sa mạc Du Hồn. Bởi vì đây là hai lối ra rời khỏi Lâm Xuyên."

Mộ Khinh Ca đã hiểu!

Đồng thời nàng rất may mắn! Cơ duyên xảo hợp bổ sung đủ Thần Sách quyển Thượng!

Đây là ý trời, hay do tổ tiên Mộ tộc đã sớm dự tính tốt?

"Nói cách khác, Thần Sách quyển Hạ hiện đang ở Thần Ma đại lục?" Mộ Khinh Ca hỏi.

Đại Tư Tế gật đầu: "Hẳn là thế."

Mộ Khinh Ca hít một hơi thật sâu. Lý do nàng muốn đi Thần Ma đại lục lại có thêm một cái.

"Tiếp tục." Mộ Khinh Ca bình ổn tâm tình, lại nói.

Đại Tư Tế tiếp tục kể: "Tộc trưởng Mộ tộc vì muốn chọn lựa người chân chính có thể dẫn dắt Mộ tộc trở về Thần Ma đại lục, định ra quy tắc cạnh tranh tàn khốc, điểm này hẳn Thiếu chủ đã biết. Lúc trước tộc trưởng làm vậy là bị buộc bất đắc dĩ. Bởi vì ngài không thể chắc chắn chỉ bằng một câu nói của Thiên Lộc giả, một đường sinh cơ vạn năm sau của Mộ tộc rốt cuộc là ai. Cho nên ngài quyết định dòng chính Mộ tộc sẽ không có quyền kế thừa tuyệt đối, người có tài sẽ lên lãnh đạo Mộ tộc. Nhưng không thể không nói, huyết mạch dòng chính có ưu thế tuyệt đối."

"Ngươi nói ưu thế tuyệt đối là chỉ nửa cuốn tàn kinh Thần Sách quyển Thượng?" Mộ Khinh Ca cười nhạo.

Đến bây giờ nàng còn chưa hiểu rõ tu luyện thế nào, vậy có ích gì?

"Thiếu chủ không cần lo lắng. Thuận theo tự nhiên, nước chảy thành sông, mọi chuyện đều sẽ minh bạch." Đại Tư Tế nói.

Mộ Khinh Ca không định nói về chuyện này, càng không muốn nói cho ông biết mình đã bổ sung đủ quyển Thượng. Nói: "Nói vậy là người cạnh tranh mang huyết mạch không chỉ một người."

Đại Tư Tế gật đầu: "Nhóm người chúng ta rời đi trước. Cho nên rốt cuộc có bao nhiêu nhân mã chạy ra, chúng ta không biết. Chỉ là..."

Ông đột nhiên tạm dừng, có chút do dự.

"Chỉ là cái gì?" Mộ Khinh Ca truy vấn.

Đại Tư Tế do dự một chút, ngẩng đầu nhìn về phía Mộ Khinh Ca: "Sở dĩ ta khởi hành gặp Thiếu chủ nhanh như vậy, là muốn nhắc nhở Thiếu chủ một việc."

Ông lão nghiêm túc khiến ánh mắt Mộ Khinh Ca trầm xuống.

Đại Tư Tế nói: "Lúc trước ta thay Thiếu chủ bói một quẻ. Trên quẻ thể hiện Thiếu chủ sẽ nhanh chóng gặp một đại kiếp nạn, liên quan sinh tử! Hơn nữa ta xem tinh tượng, có một sát tinh đang không ngừng tới gần Thiếu chủ. Cho nên Thiếu chủ nhất định phải cẩn thận!"

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyeniii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top