Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Cực Phẩm Nữ Tiên
Sắp đến hoàng hôn, Hứa Tử Yên từ xa đã trông thấy Trung Đô thành. Lúc này nàng nhờ việc hỏi thăm người qua đường biết được từ lúc mình dùng Dẫn Thú phù dẫn yêu thú đi, đã trôi qua gần bốn ngày.Hiện giờ Trung Đô thành đã khôi phục trật tự, chiến trường đã quét dọn sạch sẽ. Cửa thành mở rộng, đông người lui tới, nối liền không dứt. Đây là vì các nơi khác đều biết Trung Đô thành phát sinh thú triều, hiện tại đã rút lui. Như vậy, Trung Đô thành nhất định sẽ có số lượng lớn thi thể yêu thú, cho nên rất nhiều thương nhân và người luyện đan chế phù đều đi đến Trung Đô thành, hy vọng có thể mua được chút đồ từ Trung Đô thành.Hứa Tử Yên dạo bước tiến vào Trung Đô thành, đi tới hướng gia tộc Hứa gia. Vừa nhìn Hứa gia từ xa, đã cảm thấy một trận bi ai dày đặc bao phủ trên không Hứa gia. Đưa mắt quan sát đại môn, chỉ trông thấy tám đệ tử đang đứng ở cửa ra vào, tuy rằng ưỡn ngực ngẩng đầu, nhưng bên trong hai mắt lại lộ ra vẻ bi thương.Hứa Tử Yên đi đến trước cửa, tám đại hán đồng thời nhìn lại. Thời gian Hứa Tử Yên đến Hứa gia cũng không dài, lại đa phần ở trong tàng thư lâu, nếu không thì cũng là tu luyện ở trong phòng mình, do đó tám thủ vệ đệ tử trước mắt này đều không nhận ra Hứa Tử Yên.Hứa Tử Yên lấy ra yêu bài đưa cho tám đệ tử kia xem, tám đệ tử kia liền khẽ gật đầu với Hứa Tử Yên, không nói gì nữa. Một đệ tử đứng ở khoảng cách gần Hứa Tử Yên nhất trầm giọng nói: “Vị sư muội này, hãy tới quảng trường trung ương đi, hiện tại tất cả người trong gia tộc đều đang ở đó!”Vẻ mặt Hứa Tử Yên mờ mịt, không biết tất cả mọi người trong gia tộc tập trung đến quảng trường trung ương làm gì, nhưng cũng không tiện hỏi rõ, bởi vì vừa nhìn đã biết tâm trạng tám đệ tử này hiện đang không tốt. Cho nên, Hứa Tử Yên chỉ thoáng giật mình một cái, rồi nhấc chân bước vào đại môn, đi đến quảng trường trung ương của gia tộc.Trong lòng Hứa Tử Yên đột nhiên nhớ tới ban đêm hôm chuẩn bị rời khỏi gia tộc đi Thông U cốc, nhị bá Hứa Hạo Bác từng đến đến chỗ ở của mình, nói chuyện một chập với mình, từ câu chuyện kia, nàng đã biết hiện tại phủ thành chủ, Tiêu gia và Ngô gia trong Trung Đô thành đã liên thủ, chuẩn bị đối phó gia tộc mình.“Chẳng lẽ là muốn khai chiến cùng phủ thành chủ, Tiêu gia và Ngô gia?”Kỳ thực, giờ phút này, không chỉ có Hứa gia, mà phủ thành chủ, Tiêu gia và Ngô gia đều đang làm cùng một sự kiện, chính là vì đệ tử gia tộc chết trận mở đại hội tưởng niệm. Thu dọn, nghỉ ngơi và hồi phục sau ba ngày thú triều, lại thẩm tra danh sách hy sinh, vì thế hôm nay các gia tộc đồng thời cử hành đại hội tưởng niệm các đệ tử gia tộc của mình đã hy sinh.Lúc này ở trên quảng trường trung ương của Hứa gia, đại hội tưởng niệm đã tiến hành đến mục cuối cùng. Gia tộc Hứa thị muốn đẩy ra một anh hùng gia tộc, một thần tượng có thể khích lệ đệ tử gia tộc. Phải biết rằng, một gia tộc muốn bảo trì kéo dài không suy yếu, cần có một lãnh tụ trên tinh thần. Một người như vậy, không cần thiết phải có tu vi rất cao, nhưng phải có tinh thần không biết sợ hãi, có tinh thần xả thân vì gia tộc, có thể cảm động tất cả đệ tử Hứa gia, đương nhiên nhất định phải là một đệ tử đã chết trận.Như vậy, Hứa Tử Yên ở Thông U cốc đối mặt mấy ngàn yêu thú, đứng ra hy sinh bản thân, cứu giúp mọi người, dẫn yêu thú đi liền hoàn toàn xứng đáng trở thành người được chọn.Hiện giờ, tộc trưởng Hứa Hạo Nhiên đang mang vẻ mặt đau đớn kịch liệt, giọng điệu hùng dũng diễn thuyết: “… Một người như vậy, nàng có thể vào lúc gia tộc tồn vong, lúc các huynh đệ tỷ muội của nàng gặp phải nguy hiểm cực độ, lúc hơn năm trăm đệ tử ưu tú của gia tộc sắp bị yêu thú cắn nuốt, nàng đã đứng ra, quyết chí tiến lên ôm đồm tất cả nguy hiểm lên người mình.”Vào giờ phút này, ở trên đài cao, cha mẹ Hứa Tử Yên cũng được mời đến trên đài, ngồi ở ghế phía sau, nghe thấy lời tộc trưởng, nước mắt tuôn rơi. Hứa Hạo Bác ngồi ở bên cạnh bọn họ, ánh mắt tìm kiếm xung quanh bên dưới đài, trong lòng ảm đạm cảm thán: “Lần trước lúc rời khỏi gia tộc đi Thông U cốc, Tử Yên còn đứng ở bên dưới, còn là hy vọng của gia tộc! Vậy mà thiên tài như thế…”Lúc này, giọng Hứa Hạo Nhiên vẫn cứ không nhanh không chậm, tràn ngập tình cảm vang lên: “Nàng là niềm kiêu ngạo của Hứa gia chúng ta! Nàng đã biểu hiện ra tinh thần bất hủ của Hứa gia chúng ta! Nàng chính là đệ tử Hứa Tử Yên mười lăm tuổi trong gia tộc chúng ta…”Vứa bước vào quảng trường trung ương, Hứa Tử Yên đã nghe có người đang lớn tiếng la tên mình, vẻ mặt lập tức sửng sốt, mê man ngó lên đài cao.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyeniii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.