Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Hợp Đồng Hôn Nhân Của Tổng Tài Cao Lãnh
Cảnh sát không đành lòng, không biết nói với Thẩm An Nhiên bố cô đã mất thể nào.
Đứng sau Thẩm An Nhiên, Lê Đình Phong mở miệng nói: “Mở cửa ra đi”.
Viên cảnh sát gật gật đầu, đưa tay cầm nắm cửa, chỉ nghe thấy một tiếng động, cửa mở ra.
Chỉ mở ra một khe hở nhỏ đã ngửi thấy mùi máu tươi, cảnh sát bước sang một bên để nhường chỗ cho họ đi vào.
Thẩm An Nhiên lần đầu tiên bước vào một căn phòng sợ hãi thế này, cô không nhìn thấy bên trong, trong đầu cô liên tục hiện lên những gì Thẩm Đại Nam nói với cô qua điện thoại di động
Lê Đình Phong đẩy cô đi rất chậm, sau khi bước vào thì bỗng nhiên dừng lại, ở một góc cách đó khoảng bốn mét, một chiếc cáng được phủ một tấm vải trắng.
Thẩm An Nhiên nhìn thấy cảnh này, hai tay nắm chặt tay cầm của xe lăn, vết thương trên mu bàn tay lại nứt ra.
Cô cố gắng đứng dậy, nhưng chưa chuyển động đã bị Lệ Đình Phong giữ lại rồi nhấn lại: “Đừng cử động, tôi đẩy cô qua đó”
Thẩm An Nhiên lắc đầu, cô không tin người đàn ông đằng sau tấm vải trắng là Thẩm Đại Nam, cô lẩm bẩm: “Không, chắc chắn không phải ông ấy”
Cô không tin Thẩm Đại Nam đang nằm đó, là người đàn ông hay mắng và đòi tiền cô.
Thẩm Đại Nam như trong lời nói của cô, ông không xứng đáng làm bố, tính tình tồi tệ, trọng nam khinh nữ, những tính xấu đều đổ hết lên đầu con gái mình.
Nhưng thật ra, khi Thẩm An Nhiên còn rất nhỏ, ông ta đã ôm lấy cô, pha sữa bột cho cô uống, thay tã giấy cho cô…
Nhưng tại sao mọi việc lại trở nên như vậy?
Thẩm An Nhiên muốn mở miệng muốn gọi “Bố”,nhưng lại không thể phát ra tiếng.
Lệ Đình Phong đẩy Thẩm An Nhiên qua, dừng lại ở khoảng cách chừng một mét, mùi máu càng nồng nặc.
Thẩm An Nhiên mở mắt ra, tầm mắt nhích từng chút một từ trái sang phải, cuối cùng dừng lại ở bàn tay trái lộ ra ngoài lớp vải trắng, trên ngón áp út còn có một chiếc nhẫn.
Đó là chiếc nhẫn của Thẩm Đại Nam, chiếc nhẫn cưới của ông ta và mẹ cô, ông ta đã đeo nó hai mươi bảy năm, chưa bao giờ tháo nó ra.
“B..” cuối cùng thì cô cũng phát ra âm thanh, nhưng đó là một chuỗi những tiếng nghẹn ngào khóc không thành tiếng.
Thẩm An Nhiên cảm thấy trời đất quay cuồng, cô chống tay vào thành vịn xe lăn để đứng lên, Lệ Đình Phong muốn giúp đỡ cô, nhưng cô đẩy anh ra, dựa vào sức mình đi về phía trước, đi được hai bước thì “bịch” một tiếng quỳ gối trên mặt đất.
Lê Đình Phong giang tay ôm lấy sau lưng cô, trong lòng ngực anh Thẩm An Nhiên đau khổ run lên.
Cô che mắt lại, nước mắt không kiềm được chảy ra từ kẽ tay cô, cảm giác đất trời tuyệt vọng bao trùm như muốn bóp chết cô.
Thẩm An Nhiên quỳ trên mặt đất, đầu gối tiến về phía trước tấm vải trắng từng chút một, cô nhấc tay trái nắm lấy một góc của tấm vải trắng rồi từ từ kéo xuống.
Khi cô nhìn khuôn mặt đầy máu và biến dạng của Thẩm Đại Nam, cả người cô như hồn rời khỏi xác bủn rủn chân tay trong lòng Lệ Đình Phong.
Thật ra ngay từ đầu cô đã biết Thẩm Đại Nam đã chết, làm gì có ai có thể sống sót khi nhảy từ tầng ba mươi xuống chứ.
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyeniii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.