Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Hôm Nay Vai Phản Diện Rất Ngoan
Editor: Mai Tuyết Vân"Này ngốc, tôi không còn người thân nữa rồi."" Thích Hà nghẹn ngào nói.Có cũng giống như không có, hắn vốn còn chờ mong vào tình thân. Sau bao nhiêu tháng năm đã hoàn toàn không còn thứ để nhớ nhung vào. Dường như toàn bộ thế giới chỉ còn lại một mình hắn, không ai có thể đi cùng hắn vậy.Phồn Tinh đang ôm hắn, nghe theo lời nói của Sưu Thần Hào, khô khan nói một câu: "Còn có tôi.""Sưu Thần Hào nghẹn lời để nói, nó chỉ là một thần vật không có cảm xúc, vì sao còn muốn nó nói hộ nữa vậy?Ba chữ vô cùng đơn giản kia giống như mưa mùa hạ, chậm rãi thấm dần vào lòng Thích Hà.Qủa thực cũng không có gì ngoài một lời nói, chỉ là sau khi bạn hoàn toàn tuyệt vọng, luôn hy vọng được ai đó kéo lại làm chỗ dựa cho bạn.Lòng vốn đã lạnh thấu xương, nay lại chậm rãi tan chảy. Cuối cùng Thích Hà mới ý thức được, hình như hắn đang vùi đầu vào ngực cô ngốc, lập tức xấu hổ đỏ mặt.Lời của cô ngốc có ý gì? Hắn chỉ biết, cô đã thầm thích hắn rất lâu rồi!Chết tiệt! Cô thích hắn vậy mà lúc trước còn ném hắn xuống sông! Còn vẽ rùa lên mặt hắn! Còn bắt hắn chiên châu chấu cho cô!Thích Hà thật sự muốn quỳ đến nơi rồi. Đây là chuyện một cô gái thầm mến ai đó nên làm sao?Được rồi xem như cô không thông mình liền tha cho cô vậy."Cậu còn buồn sao?" Phồn Tinh buông Thích Hà ra, đôi mắt hạnh đen láy nhìn hắn, tò mò hỏi.Hắn không khó chịu, cô có thể cảm nhận được cảm xúc trên người hắn thay đổi."Cậu đói bụng không?" Phồn Tinh lại hỏi.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyeniii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.