Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Hệ Thống Game Tại Dị Giới
Hoàng Minh cứ thế đào bới, chân tay lấm lem bùn đất, thế nhưng hắn càng đào càng hăng, toàn bộ dược thảo của hắn đều được A Trang giúp đỡ trồng vào khu đất của hắn. Không rõ là bao lâu, Hoàng Minh cuối cùng cũng đào xong. Hắn một mẻ này hốt trọn tầng mười của Tháp trận. Nếu vị tiền bối tạo ra Tháp trận trở về nhìn thấy tình cảnh này. Chắc chắn lôi Hoàng Minh ra mà đấm chết hắn rồi. Số lượng dược thảo như vậy rõ ràng không gian giới chỉ cũng không thể đem đi được. Vì trận pháp dựng lên trong tầng mười này vô hiệu hóa toàn bộ không gian giới chỉ. Mục đích là để không ai có thể mang dược thảo ra ngoài. Thế nhưng thật không may, tầng mười này lại gặp phải con hàng Hoàng Minh. Thứ hắn dùng không phải là không gian giới chỉ. Hoàng Minh cũng không rõ là bao lâu, hắn chỉ biết là chăm chỉ cày cuốc, một mẻ hốt hết nơi này, không cần biết là thảo dược gì. Trước cứ mang đi đã. Sau khi thu hoạch xong rồi, hắn bắt đầu nhìn về phía đan phương kia. Lấy ra những dược thảo hắn đã để riêng trong ba lô để luyện đan. Mặc dù không rõ loại đan dược này thuộc cấp thứ mấy, nhưng nhất định là không thấp. Lấy ra đan đỉnh cùi mía khi xưa lấy từ Phiên ảnh Hội đấy giá. Hoàng Minh nhanh chóng luyện đan. Lần thứ nhất hỏng.Lần thứ hai hỏng.Lần thứ mười Hỏng. Rõ ràng là đẳng cấp quá cao. Hoàng Minh không hề nản chí. Hắn lúc này tài nguyên dược liệu nhiều vô cùng. Tha hồ cho hắn rèn luyện. Hoàng Minh đã đoan ra được. Đan phương này nhất định phải đạt tới cấp sáu. Trong khi hắn chỉ là luyện đan sư cấp ba. Hoàng Minh ngay lập tức đi vào hệ thống. Tầng mười này không có nguy hiểm gì, thế nên hắn rất an tâm. Lấy toàn bộ dược thảo ra, Hoàng Minh đi vào luyện tập đan dược. Hắn tin tưởng, với số đông phân thân, hắn rất nhanh sẽ đạt tới Luyện đan sư cấp sáu. Một ngày nữa trôi qua, ngọn núi của Tháp trận lại càng đông hơn chứ không có ít đi chút nào. Ai ai cũng háo hức không thôi. Tâm điểm của mọi người đều là tháp trận đấy. Những cuộc bàn tán sôi nổi không thôi. Đã rất lâu rồi Lưu Vân Tông không phát sinh ra sự kiển nổi bật nào. Hôm nay đúng là một ngày đẹp trời. Vũ Vấn Sơn hai mắt lóe lên tia gian xảo, hắn đang liên tục nguyền rủa. Tên tiểu tử kia tại tầng mười gặp phải yêu thú cường đại, một hơi đánh trọng thương luôn đi. - Ồ, đây không phải là Thiên Hạ hội hội trưởng sao? Một âm thanh vang lên đầy vẻ trêu tức. Vũ Vấn Sơn hừ lạnh. Người đến là một thanh niên cao ráo, đôi mắt xếch vô cùng khác biệt làm cho hắn có vẻ vô cùng thông minh. Khóe miệng luôn la nụ cười tươi tắn.- Hừ Cửu Long, ta chưa tìm ngươi tính sổ. Ngươi lại tự thân vác xác đến?Cửu Long cười lớn ba tiếng, chậm rãi nói:- Vũ Vấn Sơn. Ngươi tin hay không ta cũng không quan trọng. Ta chỉ nói sự việc tối hôm đó không kiên quan đến Ưng hạ hội. Vũ Vấn Sơn trong lòng có chút nghi hoặc, nhưng vẫn nói lại:Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyeniii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.