Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Hào Môn Tổng Tài Sủng Lão Bà
Cố Ninh Tinh rời đi cùng với Kháp Kháp và Tô Diệp, cô dù lúc nãy có tức giận, nhưng cô là người sẽ không để tâm những chuyện vặt vãnh ban nãy,Muốn hại cô vu khống cô sao, không dễ dàng như vậy, mặc dù Cố Ninh Tinh thật sự được dạy dỗ rất tốt, thế nhưng cô không thể sống theo kiểu nhu nhược với cái xã hội này,"Em thật là tức quá mà, em muốn đánh cho cô ta một trận ghê ""Kháp Kháp, chúng ta phận người dưới, em không được hành động như vậy đâu, với lại Thiếu Phu nhân cũng đã giải quyết chuyện này ổn thỏa rồi mà "Tô Diệp tay cầm quần Áo để chuẩn bị cho Cố Ninh Tinh một lúc sẽ ra ngoài một chuyến, nghe Kháp Kháp nói vậy liền chạm vai em ấy khuyên bảo,Kháp Kháp liền nhớ đến cách xử lý của Cố Ninh Tinh, lúc này trở thành tươi cười, còn đưa ra hai ngón tay cái lên nữa, "Tiểu Thư lúc nãy cô rất là đỉnh luôn ""Thôi nào đừng ồn nữa "Cố Ninh ngồi trên bàn trang điểm, tìm kiếm hồ sơ đề điền thông tin vào, vì một lúc sẽ đến công ty xin việc, và ghé qua thăm anh hai của cô,Tô Diệp chuẩn bị quần Áo cho cô chỉnh tề, bộ đồ Áo sơ mi trắng và chân váy ôm bó sát chiếc eo nhỏ nhắn của cô, trang phục rất phù hợp cho đi xin việc,Nhưng cô đột nhiên gương mặt lại đeo kính, tóc thì bới lên cao làm cho vẻ đẹp của mình được dấu đi, thứ nhất là vì không muốn khoe nhan sắc mình, thứ hai là để dấu đi thân phận mình là con của nhà họ Cố, vừa mới phá sản cách đây không lâu, để dễ dàng có thể tự mình điều tra sự việc,Từ lúc Cố Ninh Tinh vừa đi khỏi, thì anh ta không quan tâm đến khi cô rời đi, anh ta lo lắng cho Lâm Bình Chi, ngay lập tức bế cô ta nhanh chóng đi về nhà,Âu Thành Nghiêm đưa Lâm Bình Chi về đến phòng đặt cô ta ngồi vào trên giường, Noãn Noãn đi lấy quần Áo thay cho cô ta,Lúc thay xong, cô ta còn giả vờ nằm trên giường run sợ, trong khi đó Âu Thành Nghiêm đang tức giận vì chuyện này, là tức giận chuyện gì, tức giận vì đã lớn tiếng với Cố Ninh Tinh hay là tức giận vì đã làm tổn thương đến Lâm Bình Chi, trong lòng anh ta vẫn không thể biết được,Âu Thành Nghiêm vẫn là chịu không nổi, nên đã đứng dậy muốn đến chỗ của cố Ninh Tinh, thì lúc này lại bị Lâm Bình Chi nắm lấy tay anh giả vờ mình yếu đuối, mà siết thật chặt để nếu kéo anh ta, "Thành Nghiêm, anh đừng đi, ở cùng em đi, em lạnh lắm và sợ nữa "Âu Thành Nghiêm nhìn cô với vẻ mặt ân cần, mỉm cười nhẹ nhàng ôm lấy vai cô ta còn xoa nhẹ để cô ta yên tâm lại, "Anh đi một lúc sẽ về với em ngay, ngoan cứ nghỉ ngơi đi "Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyen.info , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.