Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Đường Chuyên
- Có thứ này vì sao không lấy ra sớm? Không biết bọn lão phu vì địa hình bên đó mà lo tới bạc tóc à? Nếu ở trong quân, hai ngươi không thoát khỏi cái tội biết mà không báo, đầu đã bị lão phu chặt treo lên cột cờ rồi.Vân Diệp là hầu gia, nhưng trong mắt những người này không bằng cục phân, bên cạnh là một vị thái tử cũng bị người ta xách lên lắc thì không được rồi.- Lý Thừa Càn, lần xuất chinh này ngươi làm tướng dưới trướng lão phu, lão phu phạt ngươi là danh chính ngôn thuận, nay ngươi chưa tới quân doanh báo cáo đã phạm quân pháp, lão phu thấy ngươi ngứa mông rồi, muốn đánh ba mươi gậy, hay muốn biệt giam bốn ngày. Tiểu tử, chọn đi rồi nói với lão phu, trận đòn này không có đệm lót cho ngươi đâu.Ngưu Tiến Đạt giọng âm u truyền tới, ngữ khí không có chút khả năng thông cảm nào.Lý Tịnh mặt hầm hầm- Vân tiểu tử, ta biết ngươi không có thiện cảm với ta, có biết lão phu cũng không có thiện cảm với ngươi, tấm bản đồ này nếu chẳng phải hôm nay thái tử điện hạ thành tâm đối đái ngươi thì ngươi đã chẳng lấy ra. Chơi đùa thủ đoạn tới mức này, xem như ngươi tới cực hạn rồi. Ngươi có biết, vì không thông thuộc địa hình, đại quân lão phu không thể nhanh chóng tiến quân, vì không thông thuộc địa hình, cho Tiết Duyên Đà, Thổ Cốc Hồn, Cao Ly cơ hội đối phó?- Ngươi là hầu tước Đại Đường, nhưng không biết lo lắng đền nợ nước, lại luôn luôn giấu nghề, ngươi giấu nghề không sao, nhưng liên lụy bao nhiêu con cháu Quan Trung vì chút mưu tính của ngươi mà mất mạng. Lương tâm của ngươi bị chó ăn rồi, ngươi có tin trang tử của ngươi sẽ nhận được lệnh triệu tập không, khi đó lão phu để bọn chúng đi dò đường cho toàn quân, xem ngươi có đau lòng không.Bỏ mẹ, sao chẳng giống như trong tưởng tượng? Rõ ràng bọn ta tới nhận khen ngợi và biểu dương, sao thành lương tâm bị chó ăn rồi? Không biểu dương lại còn bị quân côn với cấm túc.Lão tử ngày đêm trốn trong thư phòng vẽ bản đồ dễ dàng lắm à? Lão bà của ta vác cái bụng bầu to tướng giúp ta dễ lắm à? Di động của lão tử dùng một lần là hao tổn thêm một phần, các ngươi hiểu cái rắm gì, cả nhà ta phải canh bên máy sạc điện mặt trời đợi sạc pin, dễ lắm à? Vì bảo mật Lão Giang muốn tự moi hai mắt mình, khuyên mãi ông ta mới thôi, cả nhà lão tử phải bỏ đống máu và nước mắt vì nó.Vân Diệp định phản bác, nhưng thấy bên cạnh Lý Thừa Càn xấu hổ tột độ, cứ như làm chuyện gì sai trái thật vậy, bộ dạng như sẵn sàng tự sát tạ tội.Cửa bật mở, hai người bị ném ra, rầm một tiếng đóng vào, Lý Hiếu Cung bắt cả hai phải cảnh tỉnh, lát nữa thương lượng xong quân cơ đại sự sẽ tìm cả hai tính sổ.Nằm trên mặt đất, không ngồi dậy nữa, mông bị đã ngã đau ê ẩm, đoán chừng Lý Thừa Càn cũng thế, Úy Trì Cung không nương tay chút nào. Lá mùa đông chưa rụng hết, thi thoảng còn một hai chiếc là chưa rụng, trong sân vẫn còn vài quả hồng chưa bị Na Mộ Nhật hái, đều khô quắt rồi.Chuyện không bình thường, Vân Diệp có cảm giác bị người ta bẫy, con mình mới ra đời thôi, thể diện Vân gia còn chưa lớn tới mức tất cả các huân quý đều tới chúc mừng, ví như Phòng Huyền Linh, Đỗ Như Hối không tới, chỉ phái người tặng lễ, các trưởng bối của thư viện cũng chỉ tới nhìn qua một cái rồi đi, nói không chừng còn là do nể mặt Ngọc Sơn tiên sinh.Bằng vào cái gì mà toàn bộ huân quý trong hệ thống võ tướng đều đến, đến cũng không sao, ở đâu chẳng thể thương thảo quân cơ, mà lại thương thảo ở Vân gia, lại còn gạt mình và thái tử ra ngoài, trong chuyện này có vấn đề. Vân Diệp lật đật bò dậy nhìn Lý Thừa Càn chưa hết hối hận:Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyen.info , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.