Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Dụ Dỗ Đại Luật Sư
"... Đúng vậy” Hiểu Khê thấp thỏm thấp giọng trả lời. “Hiểu Khê” Hoắc Anh Tuấn bỗng nhiên ngồi xổm người xuống, lời nói thành khẩn nói: “Các con bây giờ còn nhỏ, có lẽ không quan trọng. Nhưng từ từ trưởng thành, con phải hiểu tay con trai là không thể tùy tiện nắm lấy “Oh” Hiểu Khê gật đầu một cái. Tay con trai đương nhiên là cô bé sẽ không tùy tiện nắm lấy, nhưng mà Hiểu Lãnh là anh trai mình, không quan trọng. “Con có thể thử chơi cùng với các bé gái” Anh khuyên. “Bác, bác không cần để ý chuyện con kết bạn” Hiểu Khê vừa liếc mắt vừa nói. Hoắc Anh Tuấn bị chê trở nên trầm mặc. Được rồi, con bé còn nhỏ, sau này sẽ chậm rãi quan sát. Anh không chú ý tới, khi anh mang Hiểu Khê rời đi, Hiểu Lãnh lúc này đang tránh ở trong cửa nhìn ra bên ngoài. Thầy cho là cậu bé là hâm mộ Hiểu Khê có phụ huynh tới đón, ôn nhu an ủi: “Hiểu Lãnh, đừng có gấp nha, người nhà của con cũng sắp tới.” "Ừ" Hiểu Lãnh liếc mắt. Cái người đó chính là người bố cặn bã của mình, cậu bé lần đầu tiên nghe được giọng nói của bố mình, ông ấy cũng rất cao. Nhưng mà ông ấy lập tức muốn cùng người phụ nữ khác kết hôn rồi, cậu bé sẽ không giống Hiểu Khê cái con nhỏ ngu ngốc đó dễ bị gạt, cậu bé vĩnh viễn cũng sẽ không tiếp nhận người bố cặn bã của mình. Nhớ quay lại đọc tiếp tại T*amlinh2*47.c*om nha Hôm sau, trong công viên tưởng niệm số một. Khương Tuyết Nhu và Lâm Minh Kiều cầm hai bó hoa tìm nửa ngày, rốt cuộc mới tìm được phần mộ của Nhạc Hoàng Bách và Sầm Gia Hân.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyeniii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.