Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện [Dân Quốc] Phu Nhân Trốn Chạy Thời Loạn Thế
Nhưng từ khi cô trở về nhà họ Cố thì Cố Vũ Đình và Khương Thư Mỹ luôn không ngừng hãm hại cô, hết đầu độc cô lại để cô mặc quần áo của người bệnh thủy đậu từng mặc, ăn chặn tiền sinh hoạt của cô, bắt cô ăn đồ ôi thiu... Cô có thể sống sót thì cũng thật không dễ gì.Có thể do cô còn sống là vì để được ba mẹ chấp nhận mà dễ dàng tha thứ cho những chuyện đó, giờ lại bị Cố Vũ Đình nói thành lòng dạ sâu xa?Ngay cả sống được cũng có lỗi ư?Đúng là kiếp trước mình trong mắt bọn họ đã hiền lành quá mức!Bên ngoài lại vang lên tiếng súng, còn có vài tiếng la hoảng sợ của một số người. Cố Vũ Đình nhớ tới lời Mạnh Thư Hành nói lúc đi khỏi thì cảm thấy trong lòng sợ hãi. Đầu năm nay, dù là Giang Thành vững chắc cũng không còn bình yên vậy nữa.Cố Vũ Đình thấy Cố Vãn không nói gì, dường như là bị dọa sợ. Cố Vũ Đình xoay người đi ra ngoài, nhưng tới cửa thì dừng lại, cô ta quay đầu hung dữ trừng Cố Vãn: " Cố Vãn, cô nhớ kỹ cho tôi, bất kể cô vùng vẫy thế nào cũng không thắng nổi tôi đâu!"Cô ta nện mạnh bước chân, vênh váo hống hách đi ra ngoài.Cố Vãn chợt nhớ tới mấy chữ... Hươu chết trên tay ai, còn chưa biết được!Nghe bước chân của Cố Vũ Đình đã đi xa, cô lập tức đi tới cửa rồi thò đầu ra nhìn xung quanh. Khi chắc chắn không xảy ra chuyện gì khác thường thì cô lui về đóng chặt cửa, thậm chí còn cài chốt lại. Hoắc Tây Châu đã đi ra khỏi tủ quần áo và ngồi ở cái ghế bên cạnh. Tối nay anh có che mặt, mặc bộ âu phục màu đen trên người, trong tay là khẩu súng ngắn mà dù cho có rất nhiều tiền cũng không mua được ở chợ đen. Nó đẹp mắt, tinh xảo, lực sát thương vô cùng mạnh, trông giống như... Browning gì đó nhỉ? Vết thương trên đùi của anh cũng là do đạn bắn, máu vẫn đang không ngừng chảy ra ngoài, từng giọt rơi vào bên chân anh, vừa trông thấy đã giật mình... Cách cả một đời, gặp lại anh lần nữa, trong lòng Cố Vãn xuất hiện cảm giác chua xót.Người đàn ông này, kiếp trước là chồng của cô, mà cô là vợ nhỏ của anh, nhưng mà sau khi đón cô vào cửa, Hoắc Tây Châu không cần người phụ nữ khác nữa.Cô vẫn rất còn sợ anh, sợ anh tàn nhẫn khát máu, sợ anh làm loạn ở ngay đây, tùy ý giết người giống như bóp chết một con kiến, cũng sợ anh mỗi lần giết người xong trở về sẽ quấn lấy cô “lăn lộn” không ngừng.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyeniii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.