Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Cuồng Huyết Thiên Ma
Âm thanh của hệ thống vang lên báo hiệu nhiệm vụ đã hoàn thành, Tử Phong nhìn cái xác bê bết máu của Mạc thiếu gia dưới chân mà thở dài một cái, hắn vẫn không biết tên đầy đủ của tên này là gì, nhưng cũng không quan trọng nữa, kết thúc rồi. Vì cái nhiệm vụ chết tiệt này mà báo hại hắn phải ra tay hiệp nghĩa giống như mấy anh hùng hảo hán đầu đôi trời chân đạp dép à nhầm chân đạp đất, là thứ mà hắn rất ghét phải làm, rồi còn bị ép phải giao thủ với một tên Tướng cấp võ giả nữa, đương nhiên là đau khổ khi bị ăn hành ngập mặt thì chỉ có mình hắn cảm nhận được, nhưng tuyệt đối không dễ chịu chút nào.“Giết hay lắm, mấy tên súc vật này đáng chết ngàn vạn lần, chủ nhân giết bọn chúng quá nhanh rồi, ít nhất phải tra tấn chúng bảy ngày bảy đêm mới đúng, không thì giết từ từ thôi, để bọn chúng cảm nhận được sự đau đớn tột cùng.” Tiếng Tiểu Linh vang lên trong đầu, hắn có thể cảm nhận được lửa giận ngùn ngụt trong lời nói của nàng, mà cũng phải thôi, nàng tự xưng mình là một nữ nhân, mặc dù Tử Phong không tin nhưng từ những gì hắn đã chứng kiến cách đây không lâu, Tiểu Linh có phản ứng như vậy cũng là bình thường. Đừng nói là nàng, đến hắn lúc này cũng còn chưa nguôi được lửa giận nữa là.Kiểm tra chỉ số của bản thân một chút, Tử Phong khẽ nhíu mày: “Tiểu Linh, sao chỉ số của ta không tăng lên một chút nào vậy, ta nhớ không nhầm thì từ hôm qua tới giờ ta đã giết mấy chục võ giả có dư rồi, chẳng lẽ chức nghiệp Thợ săn không hoạt động ư?”“Chủ nhân lần sau quan sát kĩ hơn đi, ngài nhìn vào thanh trạng thái của bản thân đi đã rồi nói.”Tử Phong ngay lập tức nhìn vào bảng thông số chi tiết của bản thân, ngay phía trên thanh kinh nghiệm, chính là thanh trạng thái biểu thị trạng thái hiện tại của Tử Phong, trên đó lúc này đang có vài biểu tượng, một cái biểu tượng của kĩ năng Liễm tức, biểu thị việc hắn đang trong trạng thái sử dụng Liễm tức, một biểu tượng khác biểu thị hắn đã thức tỉnh huyết mạch Thiên Ma, và biểu tượng thứ ba…….chậc, hắn cũng không rõ biểu tượng này có ý nghĩa gì nữa.“Cái biểu tượng thứ ba này là gì?” hắn liền hỏi Tiểu Linh.“Chủ nhân hôm trước đã bỏ một điểm tiến hóa vào chức nghiệp Thợ săn, khi tiến hóa một chức nghiệp, toàn bộ kĩ năng cùng hiệu ứng mà chức nghiệp đó mang lại sẽ bị tạm khóa trong quá trình tiến hóa, khi nào biểu tượng đó biến mất khỏi thanh trạng thái, đó chính là lúc chức nghiệp của ngài hoàn thành tiến hóa.”Tử Phong nghe vậy liền gật gù, ra vậy, thảo nào hắn đã giết vài chục tên võ giả mà chỉ số không thay đổi chút nào, thực ra hắn cũng thắc mắc điều này từ đầu rồi, bởi vì sau khi bỏ một điểm tiến hóa vào chức nghiệp “Thợ săn”, không có gì xảy ra cả, khiến hắn không khỏi nghi ngờ Tiểu Linh đang đùa nghịch với chính mình.Nhìn thanh kinh nghiệm đạt đến 97%, Tử Phong không khỏi hoan hỉ, phiền muộn từ cái nhiệm vụ cưỡng chế trong nháy mắt liền quét sạch, lâu lâu có một nhiệm vụ cưỡng chế cũng không tồi, mặc dù khiến hắn sống dở chết dở, nhưng số kinh nghiệm nhận được vô cùng lớn, so sánh với việc bị đập tơi bời ngày hôm qua thì hắn vẫn coi như là có lời, chỉ trong vài ngày đã gần lên một level, có lời là chuyện đương nhiên.Nhìn ba nữ tử lõa thể mềm nhũn nằm dưới đất, khuôn mặt không có biểu cảm, đôi mắt vô thần chết lặng, Tử Phong thở dài một tiếng, cổ tay rung lên, hắc kiếm quét qua, kết liễu tính mạng của mấy nữ tử này. Đưa tay vuốt đôi mắt đến chết cũng không nhắm lại được của bọn họ, hắn không khỏi bùi ngùi, để bọn họ sống là một nỗi thống khổ, vậy để hắn làm ác nhân đi, giải thoát cho bọn họ, ít nhất sau khi chết đi, họ sẽ không phải chịu những vũ nhục cùng đau đớn như bây giờ nữa.Bỗng một tiếng rên nhỏ vang lên, Tử Phong vô cùng nhanh nhạy phát hiện ra, dường như tiếng rên đó tới từ một trong những ngã rẽ ở trong góc. Đề cao cảnh giác, Tử Phong hai tay nắm kiếm, toàn thân tan biến dần vào trong hư không, tiến vào ngã rẽ nơi phát ra tiếng rên điều tra. Bên trong ngã rẽ là một tiểu động kích thước không quá lớn, không nhìn thấy thì thôi, nhưng khi hắn vừa bước vào, cơn nóng giận vừa mới dịu bớt đi của hắn lại trở lại, lần này còn mãnh liệt hơn lần trước. Chỉ thấy bên trong tiểu động là những phòng giam nối tiếp nhau, đằng sau những chấn song to bằng cổ tay là……nữ nhân. Không, không thể gọi những người này là nữ nhân được nữa, bọn họ chỉ còn là những cái xác sống không hồn mà thôi.Những cô gái chân tay đeo xiềng xích, cơ thể khắp nơi đều có dấu tích của việc bạo hành, cơ thể gầy còm ốm yếu, trên người không một mảnh vải che thân, khuôn mặt tàn tạ thiếu sức sống, những con mắt vô hồn, những đôi môi nứt nẻ, hắn dám cá những cô gái này trước kia đều có ngoại hình nhất đẳng, nếu không cũng không bị tên mạc thiếu bắt, vậy mà bây giờ lại rơi vào thảm trạng như thế này, không khỏi khiến lòng người xót xa. Tử Phong hắn tự nhận mình là một người máu lạnh, nhưng nhìn cảnh trước mắt cũng không kìm được mà xúc động, hắn nghiến răng nghiến lợi, thầm mắng bản thân đã giết tên Mạc thiếu gia kia quá nhanh chóng, đáng ra phải lăng trì xử tử, cho hắn nếm trải mọi nỗi đau đớn trên nhân gian trước khi chết mới phải.Tức tốc chạy ra ngoài, Tử Phong kiểm tra tất cả những ngã rẽ ở xung quanh, sự thật không khác gì nhiều so với những gì hắn nghĩ, mỗi một ngã rẽ là một tiểu động, bên trong có các phòng giam, mỗi phòng đều giam giữ một, hai hoặc nhiều nữ tử, tất cả đều trong tình trạng thê thảm như hắn đã nhìn thấy lúc đầu. Tử Phong nhìn gần trăm nữ tử bị bắt giam mà trong lòng rúng động, hắn biết, bản thân hắn phải làm gì đó cho những nữ nhân đáng thương này, cuối cùng thì, một quyết đinh tàn khốc hiện lên trong đầu hắn, giải thoát họ như với ba nữ tử ở bên ngoài thôi. Hắn có thể giết người không ghê tay, kể cả là người vô tội nếu là mục tiêu của hắn thì hắn cũng sẽ không nương tay, nhưng bảo hắn một hơi giết chết cả trăm nữ tử không có sức phản kháng, lại còn bị hành hạ đến không ra hồn người, mặc dù vì mục đích nhân đạo, đó cũng tuyệt đối không phải công việc dễ dàng…….Nhìn những nữ tử trước mắt, trên cổ mỗi người đều có một vết cắt nhỏ giải thoát cho họ khỏi đau đớn của tinh thần và thể xác, bàn tay cầm kiếm của Tử Phong không khỏi run rẩy, tâm tình của hắn lúc này rất tệ, chưa bao giờ hắn muốn giết người như lúc này, lí trí bảo hắn phải rời khỏi nơi này ngay lập tức, nhưng cảm xúc của hắn thì đang sục sôi khiến hắn có cảm giác điên cuồng.“Tiểu Linh, ngươi nói với 3% kinh nghiệm, ta phải giết bao nhiêu người nữa để thăng cấp?”Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyeniii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.