Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Cực Phẩm Nữ Tiên
Tuy rằng Hứa Tử Yên đã ở nơi đó phân tích hơn một canh giờ, lại không tìm ra bất cứ manh mối, song Hứa Tử Yên cũng không hề nổi giận, càng không chút nôn nóng. Vẫn cứ cẩn thận tiến hành từ đầu, lặp lại hồi tưởng hết lần này tới lần khác. Hứa Tử Yên tin chắc, đọc sách trăm lần tự nhiên sẽ nghiệm ra đạo lý.Lâm Phi Ngu ngồi đối diện luôn chăm chú quan sát Hứa Tử Yên, nàng thấy Hứa Tử Yên cứ mãi nhắm mắt ngồi lặng thinh ở chỗ kia, vừa ngồi chính là hơn một canh giờ, thêm nữa trên mặt không có chút nôn nóng, trong lòng cũng không khỏi âm thầm bội phục. Thầm nghĩ, khó trách nàng nhỏ tuổi, liền có thể ở chế phù thuật đạt tới cảnh giới cao như vậy, chỉ với phần tâm tính này bản thân đã không bằng được.Sở dĩ Lâm Phi Ngu có cái nhìn như thế với Hứa Tử Yên, đó là bởi vì Lâm Phi Ngu tuy rằng tư chất không cao, nhưng dù sao cũng là nữ nhi tông chủ Thái Huyền tông Lâm Thượng Phong, tầm nhìn tất nhiên khác hẳn. Song tám tu sĩ bên cạnh nàng thì khác, tám người sở dĩ tu vi thủy chung khó có thể đạt tới cảnh giới cao hơn, không chỉ vì vấn đề tư chất của từng cá nhân, mà còn là vấn đề về tâm tính và tầm mắt.Hiện giờ thấy Hứa Tử Yên dám ngông nghênh ngồi ở chỗ kia, hơn nữa ngồi xuống liền ngồi hơn một canh giờ, cũng không có lĩnh ngộ ra đôi câu vài lời. Tám người liền mất hết kiên nhẫn, nhưng e ngại Lâm Phi Ngu không nói gì, các nàng cũng đành cố kìm nén sự hậm hực trong lòng, tiếp tục ngồi tại chỗ. Có điều ngồi cũng không yên, thỉnh thoảng lại xoay mình, khiến mông cạ vào ghế, chuyển động phát ra âm thanh ‘ken két’.Lâm Phi Ngu hơi nhíu mày, quay đầu quét mắt liếc tám người, khẽ trách mắng: “Ngồi yên, đừng tạo ra tiếng động ảnh hưởng Tử Yên sư muội lĩnh ngộ.”Tám người liền ngồi nghiêm chỉnh, trao đổi ánh mắt với nhau, tất cả đều lộ vẻ oán giận. Một đám thầm nghĩ: “Một nha đầu mười sáu tuổi, lại xuất thân từ thế tục giới, có thể lĩnh ngộ ra cái gì? Phi Ngu thật đúng là cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng.”Bị Lâm Phi Ngu quát lớn, tám người đương nhiên không dám ghi hận Lâm Phi Ngu, liền đem hết oán hận ký gửi lên người Hứa Tử Yên. Một đám tự nhủ: “Ngươi cứ giả vờ đi, chờ ngươi một lát không giả vờ nổi nữa, xem chúng ta làm thế nào chỉnh ngươi. Dù không tiện động thủ trước mặt Phi Ngu, chúng ta chỉ cần dùng ngôn từ cũng có thể ép chết ngươi, chỉ cần dùng nước miếng cũng có thể dìm chết ngươi.”Nội tâm các nàng hoàn toàn không tin tưởng Hứa Tử Yên sẽ lĩnh ngộ được gì, ba cái ngọc giản kia chưa có cái nào các nàng không xem qua trăm ngàn lần, có cái nào không suy nghĩ thật nhiều năm, ngoại trừ học được rèn tinh thiết, và mỗi Vưu Nguyệt trưởng lão và Lâm Phi Ngu còn có thể rèn tinh thép, thì không ai biết rèn ra thép tinh, kể cả là thiết tinh đi nữa. Hứa Tử Yên nàng dựa vào cái gì liền có thể trong vài canh giờ ngắn ngủi lĩnh ngộ ra những điều các nàng đã nhiều năm cũng không lĩnh ngộ được? Nói ra, sẽ có người tin tưởng sao?Hứa Tử Yên đang nhắm mắt im lặng lĩnh ngộ đột nhiên trong đầu bất chợt bắt được một tia quen thuộc trong ba cái ngọc giản. Vấn đề tia quen thuộc này kết quả là cái gì, Hứa Tử Yên lại hoàn toàn không hay biết. Tuy nhiên, Hứa Tử Yên biết bản thân đã nắm bắt được mấu chốt, trong đầu gắt gao nắm bắt một tia quen thuộc này, lại một lần nữa lật xem pháp quyết trong ba cái ngọc giản từ đầu.Trong giây lát tinh thần Hứa Tử Yên chấn động, tựa như một luồng ánh mặt trời phá tan mây đen, vách ngăn sương mù trước mặt bản thân bỗng chốc tiêu tán, pháp quyết trong ba cái ngọc giản chợt hiện rõ trong ý thức Hứa Tử Yên.Bảo Khí quyền, đúng, chính là Bảo Khí quyền, pháp quyết trong ba cái ngọc giản rõ ràng có bóng dáng Bảo Khí quyền. Hứa Tử Yên nhanh chóng suy tư, Bảo Khí quyền vốn dĩ chính là thoát thai từ ba mươi sáu chùy rèn đúc của Bảo Khí phong, có thể nói Bảo Khí quyền chính là sản phẩm tiến cấp của ba mươi sáu chùy rèn đúc. Khó trách vừa rồi lại cảm giác được một tia quen thuộc.Một khi lĩnh ngộ phương hướng công pháp trong ba cái ngọc giản, Hứa Tử Yên dùng tầm nhìn Bảo Khí quyền đi xem lại pháp quyết kia, rất nhanh thì thông suốt pháp quyết trong ba cái ngọc giản. Đợi hoàn toàn hiểu rõ, Hứa Tử Yên không khỏi thầm nghĩ: “Khó trách đám người Lâm Phi Ngu dùng pháp quyết trong ba cái ngọc giản vẫn không rèn được thép tinh, bởi vì pháp quyết trong ba cái ngọc giản kia căn bản không được đầy đủ. Pháp quyết trong ba cái ngọc giản lần lượt ghi lại pháp quyết rèn của ba thuộc tính kim thủy thổ, nhưng lại chỉ có ba thức trước. Hứa Tử Yên thoáng suy nghĩ, liền hiểu rõ nguyên nhân vì sao nhóm Lâm Phi Ngu chỉ có thể rèn ra tinh thiết hoặc là tinh thép. Nếu trong ngọc giản đầy đủ hết sáu thức pháp của của mỗi loại thuộc tính mà nói, nhóm Lâm Phi Ngu trải qua mười mấy năm lĩnh ngộ, cũng có thể rèn ra thép tinh.Chẳng lẽ Bảo Khí phong không nghĩ tới Bảo Khí quyền đặt ở Tàng thư các chính là thoát thai ba mươi sáu chùy rèn đúc của Bảo Khí phong? Cớ sao lại chịu đem loại tuyệt học này tùy tiện đặt ở Tàng thư các ngoại môn, để tất cả đệ tử tu luyện?”Hứa Tử Yên thật khó hiểu. Lúc này, Hứa Tử Yên đã biết bí quyết rèn thép tinh, trong lòng biết còn lại chính là đi vào thực tiễn. Một cái pháp quyết chẳng phải ngươi lĩnh ngộ liền có thể sử dụng, mà còn phải không ngừng áp dụng thực tiễn, ở thực tiễn lại liên tục lĩnh ngộ càng sâu, cuối cùng mới có thể đạt tới cảnh giới đại thành. Vì thế, Hứa Tử Yên mở mắt, nhìn sang đám người Lâm Phi Ngu.Lâm Phi Ngu thấy Hứa Tử Yên mở hai mắt, vội vàng mở miệng hỏi: “Tử Yên sư muội, đã có lĩnh ngộ gì chưa?”Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyeniii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.