Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Cố Tử Làm Nữ Phụ
Hơn một tháng trôi qua, một chút tin tức về Cố Tử vẫn chưa tìm được. Họ cố gạt bỏ suy nghĩ rằng cô đã tới thế giới bên kia, họ an ủi bản thân bằng ý nghĩ " Cô không đơn giản là một nữ nhân yếu đuối. Cô sẽ không sao! " Còn nhân vật chính thì đang nhàn hạ sống trong một ngôi nhà gỗ gần biển. Ngôi nhà này cô đã nhờ Trần Tử Du sắp xếp khi lên kế hoạch nhảy xuống biển, để thoát khỏi vòng vây của nhà họ Lâm. Tử Du nói, đây là nơi trú ngụ bí mật của cô ta mua từ hai năm trước. Thỉnh thoảng, Cố Tử sẽ liên lạc với Trần Tử Du để hỏi thăm tình hình ở đó, có khi lại trả lời những câu quan tâm của Diệp Vân Huyên. [ Mặc à, tiểu nội gián của cô không sao cả. Cô ấy vẫn chưa bị phát hiện. Nhưng mà bây giờ bọn họ đang bận tìm cô, tâm trí đâu để điều tra vì sao cô biết kế hoạch của họ? ] _Du Cố Tử đọc tin nhắn, mặt cũng từ từ giãn ra. Dạo gần đây cô không nhận được liên lạc của A Nhu nên có phần lo lắng. Cô ấy là người đã báo cho cô tin về kế hoạch của ông bà Trình và Lâm gia, vì A Nhu là người hầu ở Trình gia nên việc biết được không phải khó. Trước khi, trốn khỏi Trình gia vì muốn xoá bỏ hôn ước. Cố Tử đã tin tưởng giao cho A Nhu nhiệm vụ thám thính tình hình. Nên mọi thông tin cô biết được đều từ cô ấy. Cố Tử nhanh gọn trả lời : [ Ừ! ]Không quá mười giây Trần Tử Du đã gửi tin. [ Cô sống ở đó thế nào? Ổn chứ? ] _Du[ Tốt! ] _Mặc[ Vậy được rồi. Mặc ca, tôi phải chào cô rồi, không thôi anh Lăng sẽ nghi ngờ. Tạm biệt! ] _DuCố Tử ném điện thoại lên sofa, nhấc chân đi tới hành lang hướng về phía biển. Cô đứng chống tay lên lan can, từng đợt gió thổi tung mái tóc của cô. Sâu trong ánh mắt phản chiếu ánh trăng, trong sáng mà u buồn. Nửa năm rồi, cô đã ở thế giới này nửa năm rồi. Và dần dần cô đã quen với thân phận là Trình Di Mặc. Cô không cần phải chém giết như thế giới cũ, không cần ngày nào cũng phải đối diện với nguy hiểm như thế giới cũ. Ở đây cô có bạn bè, có gia đình, có người quan tâm, có người yêu thương. Cô không còn là đứa trẻ mồ côi chẳng biết mặt ba mặt mẹ. Tuy ngày nào cũng phải đối phó với những kẻ bám đuôi, bất quá cô cũng chẳng để tâm đến họ quá nhiều. Cô chỉ cần một ngày yên bình, sống thoải mái thanh thản. Đơn giản chỉ như thế! Đứng một lúc, Cố Tử trở vào trong, khép cửa kính rồi kéo rèm lại. Cô ngã sấp lên giường, gương mặt xinh đẹp bị mái tóc che lại. Chớp mắt vài cái, cô dần dần chìm vào giấc ngủ, tiếng hít thở đều đều yên bình pha cũng thanh âm sóng biển. ----Nửa đêm... Trong phòng khách tối đen, hai bóng người cẩn trọng lục lọi từng chỗ một. Cả sàn nhà vương vải đủ mọi đồ vật. Nam nhân lay người đang chăm chú xét tủ tivi, y nhỏ giọng nói :" Này mày có tìm được gì chưa? " Tên kế bên đội mũ lưỡi trai đen, bịt mặt bằng khẩu trang, hắn nhăn mặt trả lời :" Chẳng tìm được gì cả, hay là cả hai chúng ta vác cái tivi này về đi! "Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyeniii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.