Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Chồng Tôi Là Quỷ
Ăn cơm xong, lên xe của bà chủ, xe đi thẳng về nhà của bà chủ. Vốn tôi cho rằng chỉ có tôi và bà chỉ nhưng không ngờ Chu Gia Vĩ cũng đi theo.Ở trên xe, tôi vẫn lo lắng cho Tổ Hàng. Nhưng khi tôi xuống xe thì đối tượng để tôi lo lắng đã thay đổi rồi. Đứng trước căn biệt thự kia tôi ngây ngốc. Tôi xem phong thủy cho người ta? Cho căn biệt thự này? Từ đáy lòng quả thật tôi không dám, nhất định phải tìm cái cớ để Linh Tử tới xem giúp cho chị ấy mới được.Cho nên tôi sợ hãi nói cùng với bà chủ: “Bà chủ, hôm nay em không mang la bàn, không xem phong thủy cho nhà được.”“Không sao, nhà chị có la bàn.” Bà chủ nói.Tôi sửng sốt một chút mới phản ứng được. Nhà chị ấy có la bàn? Sao một gia đình lại mua la bàn?Xe Chu Gia Vĩ cũng dừng lại. Anh ta vừa xuống xe thì nghe được đoạn nói chuyện vừa rồi, bèn lên tiếng: “Chị Lộ Lộ rất tin phong thủy. Trước đây cũng có người xem nhà rồi. Vốn anh còn chê chị ấy lãng phí tiền, nhưng khi gặp em thì thật sự anh phải tin chuyện này.”Đi theo bà chủ vào trong nhà, tôi thấy ngôi nhà rõ ràng có dấu vết được bố cục thúc giục tài. Biệt thự ba tầng rất ngăn nắp. Bà chủ mang ra một chiếc hộp đựng la bàn, tôi cũng không tìm ra cớ gì được nữa bèn nhận lấy la bàn, bắt đầu xem sơn hướng tính bài bàn như bình thường.Sau khi thầm phân chia cung vị trong đầu, tôi thấy rất kỳ quái. Căn nhà này là Song tinh hội hướng, là Vượng Tài. Trong nhà lại bày cục Vượng Tài, hẳn là Tài Vận không tồi. Chẳng lẽ phong thủy cửa tiệm bên kia xảy ra vấn đề? Nhưng dường như tôi không thấy được vấn đề nào, quá là mất mặt.Khi tôi đang nôn nóng thì Chu Gia Vĩ lại tiến tới, nói: “Thế nào? Có vấn đề ở đâu? Em dạy cho anh đi.”“Đã nói anh lên núi tìm sư phụ mà học đi.”Lúc này tiếng chuông điện thoại của tôi vang lên, vừa lúc có cớ để tránh đi một chút. Đem la bàn nhét vào tay Chu Gia Vĩ, tôi bấm nghe điện thoại.Người gọi là chị Kim Tử. Khi nghe được tiếng chị ấy, tôi có cảm giác mình đã gặp được ân nhân cứu mạng. Chị ấy hỏi: “Em ở đâu? Không mang thêm phiền toái cho bọn Linh Tử chứ?”“Không, em còn không biết bọn họ đi đâu. Em đang xem nhà cho bà chủ.”“Em còn xem nhà cho người ta?” Giọng chị ấy cao lên.Tôi lo lắng bà chủ hoặc Chu Gia Vĩ nghe được điều gì nên chỉ “Vâng” một tiếng, không nói nhiều.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyen.info , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.