Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Chồng Tôi Là Quỷ
Tôi tỉnh dậy đã là buổi chiều, xe dừng lại dưới cây đa tại bảng tên Sầm Gia thôn hiện tại. Trên xe chỉ có tôi cùng Khúc Thiên, tôi vẫn dựa vào người anh ấy, còn anh ấy đang ngoảnh mặt nhìn ra ngoài cửa sổ xe.Tôi nhanh chóng ngồi dậy, vội vàng có chút hoảng loạn sửa sang lại đầu tóc, che giấu đi sự bất an của mình. Rốt cuộc tối qua giữa chúng tôi đã xảy ra những chuyện không thoải mái.Anh ấy không nói gì, chỉ đưa tay lấy một hộp cơm từ chỗ ngồi phía trước, đưa cho tôi: “Mọi người đều ăn rồi. Thấy em chưa tỉnh nên không gọi em dậy.”Tôi nhận hộp cơm, lúc này cũng không biết nên nói gì. Anh ấy mở cửa xe xuống trước, anh ấy vừa xuống xe thì Kim Tử lên xe.Chị Kim Tử cười nói: “Khả Nhân ngủ ngon chứ? Sầm Tổ Hàng của em không tồi, thấy em ngủ còn biết để dành hộp cơm cho em. Ăn nhanh đi, lát nữa sẽ vào thôn, tranh thủ ra trước khi trời tối. Có điều hiện tại đã hơn hai giờ chiều, có lẽ trước khi trời tối chúng ta ra không được.”“A? Vì em sao? Xin lỗi, tối hôm qua em không ngủ được.”Nghe Linh Tử nói tối qua em với Sầm Tổ Hàng ra ngoài, hai người đã đi đánh dã chiến ở đâu? Sáng nay chỉ thấy mình cậu ta trở về, rất kỳ quái nha.”“Không…” Tôi cũng không biết phải nói gì, đành cắm cúi ăn cơm.Ăn cơm xong, sửa sang lại đồ đạc một chút rồi xuất phát. Trên lưng mấy người đàn ông đều đeo ba lô lớn, Linh Tử nhìn Tổ Hàng, thở dài lắc đầu, nói: “Để lại cái bùa phân hồn vậy, còn lưu lại đường lui.”Nhìn anh ta vẽ bùa, để lại trong xe, tôi mới suy nghĩ cẩn thận vì sao anh ta lại nhìn Tổ Hàng lắc đầu. Ở đây chỉ có anh ta và Tổ Hàng là làm được bùa phân hồn. Mà hiện tại bùa phân hồn của Tổ Hàng đã ở trên người tôi, cho nên chỉ có anh ta là còn làm được. Mà chị Kim Tử đã nói, Linh Tử dùng bùa phân hồn sẽ bị phản phệ. Dù vậy anh ta vẫn để lại bùa phân hồn này, phản phệ một chút cũng không quan trọng bằng mất cả mạng được.Xe để lại ở dưới cây đa, chúng tôi đi bộ tới. Kỳ thận trận pháp kia đã bị Tổ Hàng phá hủy, xe có thể đi vào được, có điều đường rất nhỏ, đi vào sẽ không tiện, không bằng để lại xe ngoài này.Đi trên con đường nhỏ, Tổ Hàng ở bên cạnh tôi nói khẽ: “Nếu mệt thì nói với anh, đêm nay có lẽ sẽ phải ở trong thôn qua đêm.”Tôi gật đầu, không nói gì. Cái thôn kia vào ban đêm thật sự đáng sợ, ký ức lần trước với tôi mà nói vẫn rất rõ ràng.Cuối con đường nhỏ là tới thôn, từng tòa nhà bằng đất đan xen rất có quy củ, chỉ là sớm đã bỏ hoang trơ lại những bức tường. Trên bãi đất trống cuối con đường nhỏ, bất ngờ có một chiếc xe con màu đen đậu ở đó.Nhìn chiếc xe kia, cảm giác đầu tiên chính là, thật trùng hợp khi gặp nhau! Mặc kệ chiếc xe này là ai đi vào, là có quen hay không nhưng hẳn khả năng có liên quan tới chuyện này là rất lớn. Dường như có thể khẳng định đây chính là kẻ địch.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyen.info , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.